Chương
Liễu Ảnh hơi giật mình, có chút kinh ngạc nhìn anh ta, hẹn xong? Hẹn cái gì?
Cô hẹn với ai?
“Cho nên em vội vàng muốn rời khỏi là vì anh ta đúng không?” Tư Đồ Không thấy cô không trả lời thì tự động coi sự im lặng trở thành chột dạ.
Tay Tư Đồ Không cầm điện thoại không ngừng dùng sức, điện thoại trong tay anh ta nhanh chóng biến đổi, sau đó màn hình tối đen, điện thoại tắt nguồn, anh ta bóp điện thoại của Liễu Ảnh đến hỏng luôn, hoàn toàn hỏng mất!!
Cuối cùng Liễu Ảnh cũng hiểu ý của Tư Đồ Không là gì, Tư Đồ Không muốn nói cô và Bùi Dật Duy hẹn nhau sao?!
Liễu Ảnh đột nhiên có chút buồn cười, sức tưởng tượng của Tư Đồ Không rất phong phú.
Liễu Ảnh vốn muốn giải thích một chút, nhưng cô nhìn thấy Tư Đồ Không bóp hỏng điện thoại của mình, hơn nữa cô lại nghĩ đến thỏa thuận năm năm của mình và Tư Đồ Không đã kết thúc.
Cô và Tư Đồ Không đã không còn bất cứ quan hệ gì, cho nên, cô không cần phải giải thích với Tư Đồ Không.
“Sao em không nói chuyện? Chột dạ à?” Tư Đồ Không nhìn cô vẫn luôn im lặng không nói, con ngươi ngày càng lạnh, ngày càng sâu thẳm.
Anh ta cũng không biết vì sao lúc này mình phải cố chấp nhất muốn nghe cô trả lời, mọi chuyện đã rất rõ ràng, tại sao anh ta vẫn chưa từ bỏ chứ?
Đúng vậy, cho dù mọi chuyện bày ra trước mắt anh ta nhưng trong lòng anh ta vẫn hy vọng, hy vọng cô nói không phải giống như anh ta ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.
Chỉ cần cô nói, anh ta sẽ tin tưởng.
Cho nên anh ta cố chấp hỏi như vậy là vì muốn nghe cô nói không phải.
“Tư Đồ Không, thỏa thuận giữa chúng ta đã kết thúc, tôi và anh không còn bất cứ quan hệ gì, cho nên sau này chuyện của tôi không liên quan gì đến anh, không cần anh xen vào, anh cũng không có quyền hỏi đến.” Liễu Ảnh không hiểu rốt cuộc lúc này anh ta dùng thân phận gì để hỏi mình.
Anh ta nói thỏa thuận năm năm đã kết thúc, anh ta dựa vào cái gì để hỏi cô như thế?
Anh ta dựa vào cái gì?
Sau này chuyện của cô không có liên quan gì đến anh.
Cô cũng không muốn có bất cứ quan hệ gì với anh ta.
Năm năm hai người ở bên nhau, cô đã cắt đứt với tất cả bạn bè, lúc trước anh ta viết rõ trong thỏa thuận, cô không thể tiếp xúc với bất kỳ người khác phái nào ngoại trừ anh ta, cho nên năm năm qua, ngoại trừ yêu cầu của công việc, cô không hề nói chuyện với người khác phái.
Năm năm qua, cô cũng chưa từng nghĩ sẽ liên lạc với Bùi Dật Duy, nhưng lần trước Bùi Dật Duy bị thương nặng nằm bệnh viện, cô mới đi thăm Bùi Dật Duy.
Mà từ buổi tối hôm đó, cô không hề liên lạc với Bùi Dật Duy, năm năm trước anh ta quy định những điều đó, năm năm qua cô vẫn luôn luôn nhớ kỹ, cũng vẫn luôn tuân thủ theo.
Từ sau lần gặp ở bệnh viện, cô không hề liên lạc với Bùi Dật Duy nên càng không thể có hẹn gì đó với Bùi Dật Duy, nhưng lúc này Liễu Ảnh không muốn giải thích với Tư Đồ Không.
Cô cảm thấy bây giờ mình không cần phải giải thích với Tư Đồ Không.
Trong thỏa thuận, cô tuân thủ tất cả quy tắc của anh ta, những điều đó làm cho cô khó chịu, làm cho cô nhục nhã.
Mà hiện tại thỏa thuận kết thúc, cô không thể chịu thiệt thòi giống như trước kia được.