Chương
Tư Đồ Không vừa nói không chạm vào cô? Vậy anh ta còn giữ cô lại làm gì?!
“Chẳng lẽ ngoại trừ chuyện đó thì giữa chúng ta không còn chuyện gì khác sao?” Tư Đồ Không có chút chán nản, cô nói gì vậy?
“Không có.” Liễu Ảnh nhanh chóng nói một câu, trả lời rất tự nhiên cũng rất thẳng thắn, bởi vì cô thật sự vẫn luôn cho rằng như vậy, sự thật cũng là như thế!
Tư Đồ Không thở dài, anh ta rất khó chịu nhưng anh ta biết rõ chuyện này do mình gây ra, anh ta nghe thấy thì cảm thấy không thoải mái.
Mà cô…
Tư Đồ Không thở dài, anh ta rất khó chịu nhưng anh ta biết rõ chuyện này do mình gây ra, anh ta nghe thấy thì cảm thấy không thoải mái, vậy cô thì sao?!
Năm năm qua cô vẫn luôn chịu đựng cuộc sống như thế!
Lúc này Tư Đồ Không hận không giết chết bản thân của năm năm trước.
Năm năm qua anh ta làm quá nhiều chuyện khốn nạn, cũng khó trách cô không chút lưu luyến vội vàng muốn rời khỏi anh ta.
“Sau này sẽ có, những cặp đôi bình thường khác có gì thì chúng ta sẽ có điều đó.” Trong lòng Tư Đồ Không thầm thề sau này anh ta nhất định cố gắng hết sức bù đắp, anh ta chỉ hy vọng cô có thể quên những chuyện khốn nạn của anh ta trước kia.
Anh ta chỉ hy vọng cô có thể chấp nhận mình.
“Tư Đồ Không, rốt cuộc hôm nay anh sao vậy?” Liễu Ảnh nhìn anh ta, nhíu mày chặt lại, Tư Đồ Không làm cho cô cảm giác xa lạ, cảm giác hôm nay anh ta thay đổi thành một người khác vậy.
“Tôi muốn chúng ta ở bên nhau giống những cặp đôi yêu nhau bình thường khác.” Tư Đồ Không nói rất nghiêm túc cũng rất chân thành, lúc này trong lòng anh ta nghĩ như vậy.
“Tư Đồ Không, có người đã nói anh không thích hợp yêu đương hay chưa.” Liễu Ảnh lắc đầu, cô nghĩ đến chuyện mình yêu đương với Tư Đồ Không thì cảm thấy rất khủng bố, vô cùng kinh khủng.
Tư Đồ Không sẽ yêu đương sao? Không, Tư Đồ Không sẽ không, anh ta vốn không có tế bào yêu đương.
“Vậy tôi thích hợp với gì?” Tư Đồ Không nghe cô nói thì ngẩn người, anh ta không thích hợp yêu đương? Lời này có nghĩa là gì?
“Anh thích hợp là tổng giám đốc bá đạo, anh càng thích hợp làm chuyện cưỡng ép chiếm đoạt.” Liễu Ảnh suy nghĩ, sau đó dựa theo những gì mình đã trải nghiệm qua năm năm, rất thành thật đưa ra lời tổng kết.
Ừm, chắc chắn là lời thật lòng, không hề mang theo giả dối.
“Ngoại trừ em, tôi không hề cưỡng ép bất cứ ai.” Tư Đồ Không cũng không phản bác lời cô nói, anh ta thật sự dùng một số thủ đoạn cưỡng ép cô, nhưng cũng chỉ với cô mà thôi.
Đối với người khác, anh ta luôn khinh thường ép buộc.
“Vậy là tôi phải cảm thấy vinh hạnh sao?” Khóe môi Liễu Ảnh giật giật, cô có thể không cần sự đãi ngộ đặc biệt này không?
Cô không hề thích sự đãi ngộ đặc biệt này của anh ta!!
“Ừ, tôi chỉ làm như vậy em thôi, cho nên em đừng nghĩ đến chuyện rời đi.” Tư Đồ Không nói một câu hau nghĩa, cũng càng thể hiện thái độ của mình.
“Nói đi, rốt cuộc anh muốn thế nào?” Lần này Liễu Ảnh không tức giận, bởi vì cô biết tức giận cũng vô dụng, không giải quyết được bất cứ vấn đề gì.