Chương
Tài xế Lý thấy tổng giám đốc nhà mình kéo cô Liễu đi ra thì có chút sững sờ, nhưng cũng hiểu ra ngay, chẳng trách vừa nãy tổng giám đốc bỗng kêu ngừng.
Hơn nữa ông ta còn chưa dừng hẳn thì tổng giám đốc đã nhảy xuống, sau đó ông ta liền thấy tổng giám đốc xông nhanh vào nhà thuốc.
Thì ra tổng giám đốc nhìn thấy cô Liễu, thì ra tổng giám đốc là vì cô ấy.
Chỉ là tổng giám đốc bây giờ dắt cô Liễu đi ra, sao nhìn như không vui lắm?
Đương nhiên, tình huống kiểu này, tài xế Lý nhất định không dám hỏi nhiều.
Tư Đồ Không lên xe xong bèn buông cô ra, anh ngồi thẳng ở đó, không lên tiếng, cũng không để ý tới cô.
Anh thật sự không nghĩ tới cô lại đi mua thuốc tránh thai sau lưng mình, cô không muốn mang thai con của anh tới vậy sao?
Nhưng anh rõ ràng đã quên, năm năm này, cô luôn uống thuốc tránh thai.
Thấy sắc mặt anh âm trầm, cô biết anh đang tức giận, cô cũng biết anh tức giận vì điều gì, nhưng cô lại không có ý khuyên anh, hơn nữa khóe miệng cô còn mơ hồ thêm mấy phần cười lạnh.
Có lẽ anh quên rồi, ban đầu là anh yêu cầu cô uống thuốc, năm năm trước, anh dẫn cô về, sau lần đầu tiên, anh bèn lạnh lùng nói cho cô biết, nhớ uống thuốc, thân phận của cô không có tư cách mang thai con của anh.
Những câu đó đều là chính miệng anh nói!
Trong năm năm này, cô trước giờ chưa từng quên, cô nhớ rõ tất cả, không để mình có bất kỳ sơ suất nào.
Cô chính là hi vọng, đợi tất cả kết thúc rồi, cô có thể toàn thân rút lui, nhưng bây giờ…
Xe nhanh chóng dừng ngoài biệt thự, cô xuống xe trước, anh không gọi cô, chỉ là cô xuống xong mới theo cô xuống.bg-ssp-{height:px}
Nhưng lúc anh xuống ôm một chiếc hộp.
Cô nhìn thấy chiếc hộp anh ôm thì sững sốt, nhưng cũng không nghĩ nhiều.
Vào nhà, anh trực tiếp đặt hộp lên bàn trà, sau đó kéo cô đang định lên lầu lại, kéo cô ngồi xuống sofa.
“Xem xem em thích cái nào?” Anh mở hộp, bên trong đặt đầy điện thoại, đủ mọi kiểu dáng, đủ mọi màu sắc.
Anh dọn hết điện thoại trong cửa hàng người ta về sao? Thế này quá nhiều rồi đi!!
“Anh mua nhiều thế à?” Liễu Ảnh ngây người, một mặt hoảng hốt nhìn điện thoại trong hộp.
“Không biết em thích loại nào, cho nên đem về hết, cho em chọn.” Lúc Tư Đồ Không nói chuyện, vẻ mặt vô cùng tự nhiên, lúc trước thời điểm anh ta hỏi, cô ta nói quá đơn giản, quá tùy ý, anh ta liền quyết định mua hết tất cả mẫu điện thoại nữ về.
“Những thứ này có thể trả lại không?” Con mắt Liễu Ảnh chớp chớp, lại chớp chớp, nhiều điện thoại như vậy nếu như không thể trả lại, vậy coi như quá lãng phí rồi.
“Thứ mà tôi mua, chưa bao giờ trả lại.” Tư Đồ Không sửng sốt một chút, sau đó vẫn tự nhiên trả lời một câu, anh ta mua đồ chưa từng trả lại bao giờ.
“Nếu như em thích, có thể mỗi ngày đổi một cái để dùng.” Tư Đồ Không rất đại gia lại bồi thêm một câu, dù sao cũng không thiếu tiền.
Khoé môi Liễu Ảnh nhịn không được giật giật, một ngày đổi một cái? Cô ta điên rồi sao?