Chương
Cái này còn có thiên lý nữa à?
“Bây giờ ông có thể gọi điện thoại cho Nguyễn Hạo thần rồi đó, ông cứ trực tiếp mở loa lớn đi, ông cứ nói với Nguyễn Hạo thần là đã bắt Đường Minh Hạo trở lại rồi, ông hỏi xem Nguyễn Hạo thần muốn xử lý tôi như thế nào?” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo nhìn thấy tác dụng lời uy hiếp của mình cũng gần đúng rồi, lúc này mới dặn dò một lần nữa.
Tay đang cầm điện thoại của Cố Ngũ rõ ràng run lên một cái, tiểu quỷ quả nhiên là tiểu quỷ, thật sự quá độc ác.
Đối với ba ruột của mình mà lại còn hung ác như thế.
Không, còn ác hơn ba ruột của mình nữa.
Tiểu quỷ đang đào hố à?
Lão đại sơ ý một chút thì chắc chắn sẽ trực tiếp rơi vào trong hố, sau đó bị chôn sống.
Thảm quá, thật là thảm, thật sự thảm quá đi thôi.
Cố Ngũ đột nhiên có chút từ chối không muốn gọi cuộc điện thoại này, anh ta thật sự không muốn gài bẫy lão đại, thật sự
không muốn. Nếu như anh ta thật sự dựa theo lời của tiểu quỷ mà gọi điện thoại cho lão đại, có khi nào lão đại nói mấy lời nói không tốt trong điện thoại, hậu quả đó Cố Ngũ cũng không dám nghĩ tới.
Đúng vậy, tiểu quỷ là con trai ruột của lão đại, lão đại là ba ruột của tiểu quỷ, con trai cũng không thể làm ba mình như thế nào được.
Nhưng mà tiểu quỷ sẽ nói dối với người khác, chuyện không có gì cũng có thể bị tiểu quỷ nói trở thành sự thật.
Hơn nữa tiểu quỷ sẽ cáo trạng, đến lúc đó nếu như tiểu quỷ cáo trạng với bà chủ rồi, vậy lão đại có quả ngon để ăn không đây?
Dùng đầu ngón chân cũng biết sẽ có hậu quả gì.bg-ssp-{height:px}
Lão đại thật là thảm quá đi.
Còn thảm hơn so với anh ta nữa.
Cố Ngũ cầm điện thoại do dự không biết có nên gọi hay không.
“Gọi nhanh đi, có kì kèo cũng vô dụng thôi.” Đường Minh Hạo nhìn thấy Cố Ngũ do dự không muốn gọi điện thoại, có “lòng tốt”
nhắc nhở một câu: “Còn kì kèo nữa, trời đã sắp sáng rồi kìa.”
Cố Ngũ không còn cách nào khác, chỉ có thể kiên trì bấm gọi cho cậu ba Nguyễn.
Điện thoại vang lên hai tiếng, cậu ba Nguyễn ở bên kìa liền nhận.
Cố Ngũ thấy cậu ba Nguyễn nhận điện thoại, âm thầm hít vào một hơi, tốc độ nghe máy của lão đại rất nhanh, có thể nói là đang chờ tin tức ở phía bên này của anh ta.
“Lão đại, đã tìm được Đường Minh Hạo rồi.” Cố Ngũ suy nghĩ, vẫn là mở miệng nói.
“Ở nhà họ Đường à?” Ở đầu dây bên kia điện thoại, giọng nói của cậu ba Nguyễn rõ ràng có nhiều hơn mấy phần âm trầm.
“Đúng vậy.” Cố Ngũ nhìn Đường Minh Hạo đang đứng ở trước mặt, anh ta chỉ cảm thấy tê cả da đầu, tiểu quỷ có thể đừng nhìn chằm chằm vào anh ta như vậy được không hả?
“Dẫn người đến đây cho tôi.” Cậu ba Nguyễn suy đoán Đường Minh Hạo có lẽ ở nhà họ Đường, cho nên mới để người ta đến nhà họ Đường trông chừng, nhưng mà hiện tại thật sự đã tìm được người ở nhà họ Đường, trong lòng của anh vẫn cảm thấy rất khó chịu.
Thế mà Tô Khiết lại để Đường Minh Hạo ở nhà họ Đường?