Chương
Cố Ngũ âm thầm hít vào một hơi, ánh mắt chợt hiện lên, tiểu quỷ đang chơi trò gì đấy chứ?
Trong lòng của Cố Ngũ đã đoán được có thể tiểu quỷ Đường Minh Hạo đang cố ý giả vờ, nhưng mà nhìn thấy tiểu quỷ như thế này, Cố Ngũ vẫn không đành lòng cho lắm, dù nói như thế nào thì đây cũng chỉ là một đứa nhóc mới có năm tuổi.
Lúc này thân thể nhỏ bé đang nấp trong cái ghế lớn như thế, không động đậy, cũng không nói chuyện, nhìn cứ đáng thương.
Mấy người còn lại cũng suy nghĩ giống như Cố Ngũ, mặc dù tiểu quỷ thích sai bảo người khác nhưng mà tiểu quỷ cũng đang hù dọa bọn họ, từ đầu đến cuối tiểu quỷ chưa từng làm chuyện gì quá đáng.
Nói như thế nào thì bọn họ bắt tiểu quỷ đến đây cũng là sự thật, mặc dù tiểu quỷ nói là muốn tìm bọn họ để tính sổ, nhưng mà thật ra tiểu quỷ cũng không có làm cái gì hết, chỉ mắng bọn họ một câu, chửi bọn họ một tiếng cũng đều không có.
Thậm chí tiểu quỷ còn chưa chân chính trách móc bọn họ.
Tiểu quỷ là chủ tử nhỏ của Diêm môn, thật ra thì chủ tử nhỏ muốn làm gì bọn họ cũng được.
Nhưng mà chủ tử nhỏ cũng chỉ nói bằng miệng một chút mà thôi, cái gì cũng không làm.
Hiện tại chủ tử nhỏ như thế này, bọn họ không đành lòng cho lắm.
“Thôi được rồi, cậu muốn chúng tôi làm cái gì đây?” Cuối cùng Cố Ngũ vẫn không nhịn được nữa trực tiếp nhận sai, ngược lại là anh ta càng tình nguyện tiểu quỷ dùng sức mạnh với anh ta, uy hiếp anh ta cái gì đó, anh ta thật sự không thể nhìn thấy bộ dạng nhỏ bé đáng thương của tiểu quỷ.
“Mấy ông đều là người của Nguyễn Hạo thần, tôi không thèm đâu.” Đường Minh Hạo hừ lạnh một tiếng, nghiêng đầu sang chỗ khác không thèm nhìn Cố Ngũ nữa.
“Chúng tôi đều là người của cậu chủ nhỏ, chúng tôi đều nghe theo cậu chủ nhỏ, xin cậu chủ nhỏ dặn dò.” Trong lòng của Cố Ngũ kêu khổ, tiểu quỷ quả nhiên là tiểu quỷ, không hề dễ lừa gạt chút nào.
Cố Ngũ biết rõ tiểu quỷ đang cố ý, tiểu quỷ chính là muốn cho anh ta thấy thái độ.
Cố Ngũ cũng rất mâu thuẫn, cũng rất khó xử, anh ta thật sự không có cách nào hết.bg-ssp-{height:px}
“Các ông thì sao?” Tiểu quỷ Đường Minh Hạo nhìn Cố Ngũ một chút, sau đó lại nhìn về phía mấy người khác, hiển nhiên là đang hỏi ý của mấy người đó.
Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.
“Chúng tôi đều nghe theo lời của cậu chủ nhỏ, cậu chủ nhỏ muốn chúng tôi làm gì thì chúng tôi sẽ làm cái đó.” Mấy người khác nghe thấy Đường Minh Hạo hỏi bọn họ, bọn họ liên tục gật đầu bày tỏ thái độ.
“Được rồi, vậy thì mấy ông đều đến đây, tôi có lời nói với mấy ông.” Rốt cuộc tiểu quỷ Đường Minh Hạo cũng đã hài lòng, giờ phút này trên mặt của tiểu quỷ không còn loại đau lòng và ấm ức của lúc nãy nữa.
Khóe môi của Cố Ngũ hung hăng kéo ra, quả nhiên vẻ đau lòng và ấm ức lúc nãy của tiểu quỷ đều là giả vờ hết.
Nhưng mà cho dù có biết là tiểu quỷ giả vờ, lúc này Cố Ngũ cũng không có lựa chọn nào khác, dù sao anh ta cũng đã trực tiếp bày tỏ thái độ với tiểu quỷ rồi, cũng không thể đổi ý nữa.
Cố Ngũ nghe thấy lời nói của Đường Minh Hạo, cũng cất bước đi đến trước mặt Đường Minh Hạo?
“Ông dừng lại đó, đừng có đến đây, cứ đứng ở đằng đó đi.” Chỉ là Đường Minh Hạo đột nhiên lại chỉ về phía Cố Ngũ, không cho phép Cố Ngũ đến gần.
“Tại sao vậy?” Cố Ngũ trực tiếp bị choáng váng, tại sao lại không cho anh ta đến đó, anh ta bị chê rồi hả?
Ở Diêm môn, ngoại trừ lão đại, mọi thứ đều do anh ta định đoạt, thật ra thì bình thường lão đại rất ít khi quản chuyện của Diêm môn, cho nên tất cả mọi chuyện lớn nhỏ của Diêm môn đều là do anh ta quyết định, hiện tại anh ta bị ghét bỏ như thế, bị ngăn cách ở bên ngoài?
Cái này còn có đạo lý nữa không?