Chương
Cố Ngũ nghe thấy lời nói của Đường Minh Hạo, rõ ràng ngẩn người, ánh mắt chợt lóe lên, cậu chủ nhỏ nói đúng rồi.
“Thứ hai, thật ra thì bọn họ căn bản cũng không có suy nghĩ muốn thông báo cho Nguyễn Hạo thần biết, bởi vì bọn họ cảm thấy chuyện như vậy nên do ông làm, hơn nữa lúc nãy ông cũng đã biểu hiện ông vẫn luôn làm lộ tin tức này cho bọn họ, ông là người đứng đầu trong bọn họ, bọn họ tin tưởng vào năng lực của ông, cho nên bọn họ cảm thấy bọn họ căn bản không cần phải vẽ vời thêm chuyện mà đi báo cáo với Nguyễn Hạo thần.” Đường Minh Hạo không đợi Cố Ngũ nói chuyện, thằng bé còn nói thêm một nguyên nhân nữa.
Đôi mắt của Cố Ngũ nhìn thẳng về phía Đường Minh Hạo, biểu cảm có chút ngây ngốc, có chút mơ màng, nhưng mà lại nhiều kinh ngạc hơn: “Nói như vậy, thế là lỗi của tôi rồi?”
Cố Ngũ cũng không biết là biểu hiện lúc nãy của mình lại còn có thể tạo thành sai lâm như thế nào.
Vốn dĩ Cố Ngũ còn đang nghỉ, sau khi những người đó rời khỏi đây, có người nào đó sẽ nhọn bén mà gọi điện thoại cho lão đại, nói tình huống ở bên đây cho lão đại biết.
Hiện tại xem ra thật sự là anh ta đã suy nghĩ nhiều rồi, hóa ra toàn bộ kế hoạch của tiểu quỷ Đường Minh Hạo đều rất tốt, khó trách tiểu quỷ Đường Minh Hạo lại có thể yên tâm để bọn họ ra ngoài.
Trong lúc nhất thời Cố Ngũ thật sự không biết phải nói cái gì cho phải.
“Chắc là ở chỗ của mấy người có camera giám sát đúng không, thông qua camera là có thể nhìn thấy tình huống ở cửa ra vào chứ gì?” Đường Minh Hạo nhìn thoáng qua Cố Ngũ đang ngơ ngác sững sờ, Đường Minh Hạo biết là thiết bị của Diêm môn rất là tân tiến, trước đó cũng có máy camera điều khiển từ xa được sử dụng ở bên ngoài nhà khỏi Đường.
“Có thì có.” Cố Ngũ vẫn còn đang sững sờ, sau khi nghe thấy lời nói của Đường Minh Hạo, anh ta trả lời một câu theo bản năng.
“Có thì dễ rồi.” Khóe môi của bạn nhỏ Đường Minh Hạo cong lên, trên mặt rõ ràng có nhiều hơn mấy phần ý cười.
“Cậu chủ nhỏ, cậu muốn làm cái gì?” Ánh mắt của Cố Ngũ nhanh chóng đảo quanh, cậu chủ nhỏ đột nhiên hỏi có camera giám sát không là có chuyện gì?
“Ông đem hết toàn bộ camera giám sát ra đây đi, chờ một lát nữa ông xem cùng với tôi, xem xem Nguyễn Hạo thần bị bắt cóc như thế nào.” Đường Minh Hạo nhìn Cố Ngũ cười vô cùng đáng yêu, vô cùng ngây thơ.bg-ssp-{height:px}
Cố Ngũ lại trực tiếp run rẩy kêu anh ta cùng xem lão đại bị bắt cóc như thế nào.
Anh ta có thể không xem được không? Anh ta có thể từ chối được không?
Cậu chủ nhỏ muốn bắt cóc lão đại, anh ta không thể giúp lão đại thì coi như xong đi, hiện tại còn phải để anh ta trơ mắt nhìn lão đại bị bắt cóc như thế nào.
Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.
Đây không phải là đang lấy mạng của anh ta à?
“Cậu chủ nhỏ, tôi cảm thấy là tôi vẫn không nên xem đâu, nếu như cậu chủ nhỏ muốn xem thì thôi có thể đem ra đây cho cậu chủ nhỏ xem.” Cố Ngũ cảm thấy anh ta nhất định phải phản kháng một chút, nếu như sau này để lão đại biết được lúc lão đại bị bắt cóc mà anh ta đang nhìn camera giám sát, có lẽ là lão đại sẽ trực tiếp băm anh ta ra.
Nhu cầu sống mãnh liệt làm Cố Ngũ từ chối đề nghị của tiểu quỷ Đường Minh Hạo theo bản năng.
“Không được, ông nhất định phải xem cùng với tôi.” Tiểu quỷ Đường Minh Hạo sao có thể dễ thương lượng như vậy, thằng nhóc chính là quyết định để Cố Ngũ xem cùng với thằng nhóc, sao có thể để Cố Ngũ trốn đi được.
“Ông đừng có nghĩ là mình trốn được, cũng đừng có nghĩ là lừa gạt được tôi, tôi nói cho ông biết thủ đoạn của tôi không ít hơn Nguyễn Hạo thần đâu, tôi khuyên là ông phải suy nghĩ tới hậu quả đi.” Đường Minh Hạo lại uy hiếp Cố Ngũ một lần nữa, Đường Minh Hạo phát hiện đối với Cố Ngũ, trực tiếp dùng uy hiếp là tốt nhất.