Chương
Nguyễn Hạo thần đối với Quỷ Vực Chi Thành là thật sự không có hứng thú, vừa rồi lời của Trình Nhu Nhu anh chỉ xem là trò đùa, nhưng bây giờ Trịnh Hùng nhấn mạnh lần nữa, ngược lại khiến anh cảm thấy có hơi kỳ lạ, dù sao Trịnh Hùng không phải là Trình Nhu Nhu, sẽ không đơn thuần vô tri như Trình Nhu Nhu.
Nếu Trịnh Hùng lúc này nhấn mạnh lần nữa chuyện này như thế, chắc chắn là có nguyên nhân, Nguyễn Hạo thần tuy đối với mọi thứ của Quỷ Vực Chi Thành không có hứng thú, nhưng anh cần hiểu một vài chuyện của Quỷ Vực Chi Thành.
“Tôi không hiểu lắm, tôi dựa vào đâu mà đi tranh thế lực của Quỷ Vực Chi Thành chứ?” Nguyễn Hạo thần nhếch môi, Quỷ Vực Chi Thành đã có lịch sử hàng nghìn năm, từ một gia tộc phát triển đến thế lực trải khắp thế giới như hiện nay, há để người ngoài muốn tới tranh đoạt thì có thể tới tranh đoạt sao?
Nếu thật là như thế, Quỷ Vực Chi Thành sẽ không có cường đại như ngày hôm nay.
Cho nên Nguyễn Hạo thần không hiểu hai người này là dựa vào đâu mà có gan tới nói những lời này với anh chứ?
Trình Nhu Nhu lại muốn tranh trả lời, chỉ là Trịnh Hùng nhanh chóng liếc nhìn, tia cảnh cáo trong ánh mắt đó quá rõ ràng, khiến Trình Nhu Nhu trực tiếp tắt tiếng.
“Việc là do người, chỉ cần Sếp Nguyễn muốn, không có chuyện gì là không làm được.” Trịnh Hùng lẫn nữa nhìn Nguyễn Hạo thần, trên mặt mang theo vài phần ý cười rõ ràng, đàm phán tự nhiên phải có cách đàm phán, không thể quá vội, ông ta bắt buộc phải thăm dò thử ý của Nguyễn Hạo thần.
Đương nhiên, ông ta còn phải vì mình làm tốt cái đệm mông.
“Theo như tôi được biết, quy tắc nội bộ của Quỷ Vực Chi Thành rất nghiêm, người trong nội bộ đều không dám vượt quá giới hạn, ông bây giờ bảo một người ngoài như tôi đi tranh đoạt thế lực của Quỷ Vực Chi Thành sao?” Nguyễn Hạo thần bởi vì chuyện gần đây nên khá hiểu Quỷ Vực Chi Thành, chuyện liên quan với Quỷ Vực Chi Thành anh đều hiểu, anh không tin làm người phụ trách phân bộ ở thành phố A của Quỷ Vực Chi Thành sẽ không rõ.
Nếu Trịnh Hùng thật sự muốn bắt tay với anh tranh đoạt thế lực khác của Quỷ Vực Chi Thành, chỉ sợ Trịnh Hùng còn chưa có động thủ thì sẽ trực tiếp bị Quỷ Vực Chi Thành diệt rồi, người của Quỷ Vực Chi Thành đều không phải là kẻ ăn chay.bg-ssp-{height:px}
Hơn nữa nếu Trịnh Hùng thật sự có suy nghĩ như này, ngay từ đầu sẽ không đối phó với nhà họ Đường, đối phó với Tô Khiết.
Cho nên lúc này Nguyễn Hạo thần là thật sự không hiểu.
“Sếp Nguyễn, tôi vừa rồi đã nói việc là do người, rất nhiều chuyện đều có thể thay đổi, Sếp Nguyễn bây giờ không phải là người của Quỷ Vực Chi Thành, quả thật không có tư cách đi tranh đoạt mọi thứ của Quỷ Vực Chi Thành, nhưng nếu trở thành người của Quỷ Vực Chi Thành, hơn nữa có tư cách có thể danh chính ngôn thuận đi tranh đoạt mọi thứ của Quỷ Vực Chi Thành, đến lúc đó lấy năng lực của Sếp Nguyễn, muốn đoạt cả Quỷ Vực Chi Thành cũng là có khả năng.” Trịnh Hùng bắt đầu mê hoặc, Trịnh Hùng vẫn là có một chút năng lực đàm phán như vậy, ông ta biết thuyết phục một người như nào mới càng tốt.
Ông ta muốn khơi dậy dc vọng của Nguyễn Hạo thần, đến lúc đó Nguyễn Hạo thần càng không thể từ chối rồi.
“Trở thành người của Quỷ Vực Chi Thành sao?” Lông mày của Nguyễn Hạo thần hơi nhướn lên, khóe môi lại nhếch lên, anh đối với Quỷ Vực Chi Thành là một chút cũng không có hứng thú.
Hơn nữa trở thành người của Quỷ Vực Chi Thành thì có thể tranh đoạt được thế lực của Quỷ Vực Chi Thành sao? Xem Nguyễn Hạo thần anh là đứa trẻ lên ba à?
“Bản thân ông chính là người của Quỷ Vực Chi Thành, nhìn tuổi tác của ông cũng lớn rồi, tranh được bao nhiêu?” Nguyễn Hạo thần nhìn Trịnh Hùng, lời lẽ lạnh lùng mang theo sự châm chọc không hề che đậy.