Chương
“Ba giải quyết công việc bên này một lát, rồi tranh thủ quay về trong hôm nay, đến lúc đó chúng ta sẽ bàn bạc kỹ lưỡng.” Đường Vân Thành luôn làm việc cẩn trọng, cũng rất chăm chỉ nghiêm túc với công việc, hiếm khi vì chuyện cá nhân mà bỏ dở công việc trong tay, nhưng giờ ông lại nói phải mau quay về.
Có thể thấy ông rất xem trọng chuyện này, nói đúng hơn là ông kiêng kỵ Trương Minh Hoàng.
“Nếu Trương Minh Hoàng không có động tĩnh gì, thì tụi con cũng không được phép hành động, còn nếu ông ta có động tĩnh, thì tụi con cũng đừng mạnh mẽ chống lại, chúng ta hoàn toàn không phải là đối thủ của Quỷ Vực Chi Thành, nên có thể trì hoãn được lúc nào hay lúc ấy, đợi ba về rồi sẽ nghĩ cách sau.” Đường Vân Thành lại không yên tâm căn dặn mấy câu, mấy năm nay, bình thường ông cũng không trò chuyện quá nhiều với Đường Lăng.
Vì Đường Lăng luôn làm việc thận trọng, chưa từng khiến Đường Vân Thành phải lo lắng, nên ông hiếm khi căn dặn anh lần thứ hai như thế.
“Vâng, con biết rồi.” Đường Lăng vội đáp, thật ra trong lòng anh cũng đang lo lắng, giờ nghe ba mình căn dặn như thế, thì trong lòng càng nặng nề hơn.
Mặc dù lúc nãy ba anh nói khá uyển chuyển, nhưng hàm ý lại thể hiện rất rõ, ba anh muốn bảo bọn anh cố gắng né tránh Trương Minh Hoàng.
Có thể thấy ba anh cũng biết bọn anh không địch lại Trương Minh Hoàng, nhưng đây không phải là chuyện bọn anh có thể né tránh được.
Dù gì chuyện công chúa Quỷ Vực Chi Thành bị Nguyễn Hạo thần ném thẳng ra ngoài là sự thật đã xảy ra rồi.
Chắc chắn Trương Minh Hoàng sẽ không bỏ mặc chuyện này, ông ta sẽ tới tìm bọn anh để tính sổ.
“Bên Khiết Khiết có cách gì không?” Đường Vân Thành ngẫm nghĩ một lúc rồi không nhịn được hỏi, ông hoàn toàn tin tưởng vào năng lực của Tô Khiết.
“Bọn con vẫn chưa nói chuyện này cho Khiết Khiết biết, Nguyễn Hạo thần định tạm thời giấu con bé trước đã, để con bé khỏi lo lắng, nếu Trương Minh Hoàng muốn đối phó chúng ta, thì chắc chắn sẽ dùng thực lực để giải quyết vấn đề, với thân phận và tính cách của ông ta, thì không bao giờ giở mánh khóe ở sau lưng, nên chúng ta có nói chuyện này cho Khiết Khiết biết, thì con bé cũng không có cách giải quyết.” Đường Lăng hiểu rõ năng lực của Tô Khiết, sở trường của cô là hiểu rõ tâm lý tội phạm, nếu đối phương giở mánh khóe thì chắc chắn cô sẽ có cách.
Nhưng Đường Lăng nghĩ Trương Minh Hoàng không bao giờ giở mánh khóe với họ, đó không phải cách làm việc của ông ta, hơn nữa với thế lực của Quỷ Vực Chi Thành, thì ông ta không cần phải làm thế.bg-ssp-{height:px}
Trương Minh Hoàng hoàn toàn có thể dùng thực lực để giải quyết mọi vấn đề.
“Ừm, vậy cũng tốt.” Đường Vân Thành cũng tán thành cách làm của Nguyễn Hạo thần: “Đúng rồi, chắc Nguyễn Hạo thần đã biết chuyện hai đứa trẻ rồi đúng không?”
Đường Vân Thành không hoàn toàn hài lòng với Nguyễn Hạo thần, tâm lý của ông như người cha già có cô con gái mới lớn, nhưng ông không thể giấu mãi chuyện hai đứa trẻ với Nguyễn Hạo thần, anh làm ba bọn trẻ nên anh có quyền được biết.
Trước đây là do Đường Minh Hạo nói muốn thử thách Nguyễn Hạo thần, nên hai ông bà cụ trong nhà đều ủng hộ cậu bé.
“Cậu ấy biết rồi.” Đường Lăng không khỏi mỉm cười: “Hai cha con bọn họ còn ầm ĩ một trận nữa.”
Đường Lăng biết rõ chuyện đã xảy ra vào tối hôm qua.
“Ừm, vậy thì tốt, con với Nguyễn Hạo thần sắp xếp trước đi, cố gắng chuẩn bị thật kỹ càng, để phòng ngừa Trương Minh Hoàng bỗng gây khó dễ, chiều nay ba sẽ quay về ngay.” Đường Vân Thành vẫn lo lắng chuyện Trương Minh Hoàng, nên căn dặn thêm mấy câu nữa mới cúp máy.
Cúp máy xong, sắc mặt Đường Lăng rất nghiêm nghị, haizz, Nguyễn Hạo thần chọc ai không chọc, lại cứ chọc phải Trương Minh Hoàng!