Chương
Chẳng lẽ cô cảm thấy lí do đó chưa đủ sức nặng để anh ném cô ta ra ngoài sao?
Nghe tin có người cầu hôn với anh, cô chỉ tỏ thái độ như vậy thôi à?
Có phải cô cảm thấy đó chỉ là chuyện nhỏ không có gì quan trọng không?
“Đủ đủ, đủ mà?” Tô Khiết nhìn vào đôi mắt khẽ híp của anh, cô đổi giọng liên tục nói: “Ném ra ngoài là còn nhẹ đó.”
Tô Khiết thấy mình không nên làm mình làm mẩy nữa, Nguyễn Hạo thần vứt người ta ra ngoài, thái độ của anh đã quá rõ ràng rồi.
Hơn nữa ngay từ đầu Tô Khiết đã biết chuyện đính hôn chắc chắn là do ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn một tay gây ra, Nguyễn Hạo thần chắc chắn là không hay biết gì, anh cũng rất oan ức đó thôi.
Thật ra trong thâm tâm cô còn thấy thương Nguyễn Hạo thần nữa, ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn là người thân của anh, ấy vậy mà hai ông bà lại gạt anh, thay mặt anh sắp đặt cuộc hôn nhân đó.
Cuộc hôn nhân đó được quyết định một cách chóng vánh, thậm chí bà cụ Nguyễn và ông cụ Nguyễn còn chẳng thèm đi tìm hiểu thử xem sao, không biết cô con gái của Quỷ Vực Chi Thành là người thế nào mà cứ thế sắp đặt chuyện cưới hỏi của anh.
Nếu họ có chút gì quan tâm đ ến nguyện vọng của Nguyễn Hạo thần thì chắc chắn sẽ không làm chuyện như vậy.
“Yên tâm đi, chuyện này anh sẽ giải quyết, sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm của hai chúng mình đâu.” Nguyễn Hạo thần nhìn Tô Khiết, ánh mắt toát lên vẻ kiên định.
“Anh định giải quyết thế nào? Cuộc hôn nhân đó đã được quyết định rồi, chắc chắn là do ông bà cụ Nguyễn và người bên phía Quỷ Vực Chi Thành cùng quyết định, hơn nữa ông cụ Nguyễn cũng đã mở họp mời phóng viên công bố với đại chúng, lúc này nếu còn đổi ý thì hậu quả sẽ rất kinh khủng, huống chi người nọ còn là con gái cưng của Quỷ Vực Chi Thành nữa.” Nét mặt của Tô Khiết cũng trở nên nghiêm trang, cô đã suy nghĩ về chuyện này ngay từ khi trông thấy tin tức rồi, cô vẫn luôn nghĩ cách giải quyết, nhưng đến tận lúc này vẫn chưa nghĩ được cách nào khả thi.
Cô thật sự không biết phải làm thế nao mới giải quyết được chuyện này nữa.bg-ssp-{height:px}
Tuy chuyện này là do ông bà cụ Nguyễn quyết định, nhưng Nguyễn Hạo thần là người nhà họ Nguyễn, cũng là cháu trai của hai người họ, đối với công chúng thì dt chỉ có nước thừa nhận cuộc hôn nhân này thôi, không muốn cũng vô ích, nếu anh đổi ý thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Lần này không giống như lần đối mặt với nhà họ Cổ, lần đó là vì Cổ Doanh Doanh không đứng đắn, bị lôi ra một đống chuyện bậy bạ trong quá khứ nên nhà họ Nguyễn có hủy cưới cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì.
Nhưng bây giờ người kia là con gái rượu của Quỷ Vực Chi Thành, tuy cô ta mới được nhận về nhà gần đây thôi, tuy cô ta cũng chẳng tốt lành gì, nhưng cô con gái của Quỷ Vực Chi Thành này không làm mấy chuyện bậy bạ trong quá khứ, dù có thì với khả năng của Quỷ Vực Chi Thành, những chuyện đó cũng sẽ mãi mãi bị chôn vùi.”
Vậy nên chuyện này thật sự rất khó giải quyết.
“Anh có cách hết, em không cần lo lắng.” Đáy mắt anh lộ vẻ tàn nhẫn, vốn anh còn hơi kiêng dè, nhưng bây giờ anh cảm thấy mình nhất định phải làm như vậy.
Lúc này anh đã không còn chút do dự nào, cũng chẳng việc gì phải kiêng dè cả, người thân như vậy thật sự anh chẳng cần phải nể nang làm gì.
Tô Khiết còn muốn nói thêm gì, song Nguyễn Hạo thần lại đột nhiêm ôm cô vào lòng rồi cúi đầu xuống hôn cô.
Chuyện của anh thì bằng mọi giá anh sẽ giải quyết cho bằng được, anh sẽ không khiến cô phải lo lắng, sẽ không để cô phải chịu đựng chút ấm ức nào.