CHƯƠNG
“Sao lại không có tác dụng được chứ, ít nhất là trong lòng chúng ta rõ ràng ông cụ Nguyễn đang giả vờ, ít nhất là Hạo thần không cần phải khó xử, không nên tự trách.” Tô Khiết nhìn dáng vẻ của bà cụ Đường thì trực tiếp nở nụ cười, trong cái nhìn của Tô Khiết, điểm này còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì.
Tô Khiết biết bình thường Nguyễn Hạo thần trông có vẻ lạnh lùng nhưng mà thật ra là một người coi trọng tình cảm, lần này Nguyễn Hạo thần tổ chức họp báo đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Nguyễn, mặc dù thất vọng, với ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn đã tuyệt vọng rồi. Nhưng mà nếu như ông cụ Nguyễn thật sự bởi vì anh mà xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn, chắc chắn là trong lòng của Nguyễn Hạo thần sẽ bất an, dù như thế nào đi nữa thì đó cũng chính là người thân có quan hệ máu mủ với anh, ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn không niệm tình thân, nhưng mà những năm gần đây Nguyễn Hạo thần vẫn hiểu tình thân.
Nhưng mà nếu như ông cụ Nguyễn thật sự bởi vì anh mà xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn, chắc chắn là trong lòng của Nguyễn Hạo thần sẽ bất an, dù như thế nào đi nữa thì đó cũng chính là người thân có quan hệ máu mủ với anh, ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn không niệm tình thân, nhưng mà những năm gần đây Nguyễn Hạo thần vẫn hiểu tình thân.
Nếu như không phải ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn làm chuyện này quá đáng thì ngày hôm nay Nguyễn Hạo thần cũng không có khả năng tổ chức buổi họp báo để cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn.
Bây giờ biết ông cụ Nguyễn đang giả vờ, Nguyễn Hạo thần không cần phải cảm thấy có lỗi nữa, không nên tự trách.
“Tô Khiết nói rất đúng, mấu chốt là Hạo thần, Hạo thần vừa mới tổ chức họp báo cắt đứt quan hệ với nhà họ Nguyễn, chắc chắn là trong lòng cũng không dễ chịu, nếu như ông cụ Nguyễn thật sự bởi vì thằng bé mà bị bệnh phải cấp cứu thì trong lòng của Hạo thần chắc chắn sẽ cảm thấy có lỗi.” Ông cụ Đường rất đồng ý với cách nói của Tô Khiết.
“Đây chẳng phải là để Hạo thần chịu thiệt bị mắng oan hả? Hai người nói thử xem tại sao ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn lại độc ác như vậy chứ? Hạo thần là cháu trai ruột của bọn họ, mà tại sao bọn họ lại có thể hại Hạo thần cơ chứ?” Bà cụ Đường nhịn không được mà thở dài, lửa giận vẫn còn chưa tiêu tan lại cảm thấy đau lòng thay cho Nguyễn Hạo thần.
“Đứa bé này thật sự rất đáng thương, gặp phải một gia đình như thế, ông nội và bà nội bởi vì lợi ích mà chuyện gì cũng làm được, ba đối với thằng bé thì mặc kệ không hỏi han, mẹ thì lại… bà cụ Đường lại kiềm chế không được mà thở dài: “Đổi lại là người nào đó, bọn họ cũng sẽ nhẫn nhịn không được, đứa nhỏ này cũng thật kiên trì, sống trong một gia đình như thế này mà không chịu thua kém, tiến bộ như thế, có thể làm Nguyễn thị phát triển như vậy.”bg-ssp-{height:px}
Bà cụ Đường hơi dừng lại một chút, đột nhiên nhớ đến một chuyện khác, bà cụ Đường nhanh chóng di chuyển tầm mắt nhìn về phía Tô Khiết: “Lúc trước Hạo thần tổ chức họp báo đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Nguyễn đều đã chuyển cổ phần của Nguyễn thị cho ông cụ Nguyễn, hơn nữa Hạo thần cũng không lấy một đồng tiền nào của Nguyễn thị, vậy có phải Hạo thần đã thất nghiệp rồi không?”
Tô Khiết nghe thấy lời nói của bà cụ Đường thì hoàn toàn ngơ ngẩn cả người, Nguyễn Hạo thần không còn Nguyễn thị thì thất nghiệp hả?
Tài sản của bản thân Nguyễn Hạo thần còn gấp nhiều lần Nguyễn thị nữa kìa.
Đương nhiên những sản nghiệp đó của Nguyễn Hạo thần những người bình thường đều không biết tới, nếu như không phải lúc trước đàn anh nói cho cô biết, Mộ Dung Tri đi thăm dò, chỉ sợ là đến bây giờ cô cũng không biết.
Bởi vì trong lúc nhất thời, Tô Khiết trở nên sửng sờ cho nên cũng không trả lời câu hỏi của bà cụ Đường.
“Tô Khiết, bà nói cho con biết, con cũng không thể bởi vì nguyên nhân này mà ghét bỏ Hạo thần, thằng bé ấy rất có tiền đồ, có năng lực, có quyết đoán, cho dù không có Nguyễn thị thì thằng bé vẫn có thể phát triển được rất tốt.” Bà cụ Đường nhìn thấy Tô Khiết không nói lời nào, bà cụ Đường sợ là Tô Khiết suy nghĩ lung tung cho nên bắt đầu khuyên Tô Khiết.