Chương 2885 Sự thật cũng là như thế, không thể không nói thủ đoạn của Trác Hiểu Lam đúng là rất lợi hại. “Mẹ nó, đúng là quá độc ác, thật là bi3n thái.” Cố Ngũ không nhịn được nói tục. Không phải Trác Hiểu Lam là bác sĩ sao? Bình thường có vẻ khẩu phật tâm xà, không nghĩ tới lại tàn nhẫn, bi3n thái như thế. “Có lẽ chị ấy sẽ không kích nổ bom, dù sao tôi còn ở chỗ này.” Sắc mặt của Trác Thanh cũng thay đổi, nhưng anh ta nghĩ đến chuyện cho dù thế nào thì anh ta cũng là em trai ruột của Trác Hiểu Lam, Trác Hiểu Lam tàn nhẫn thế nào cũng không thể kích nổ bom nổ tung anh ta thành mảnh nhỏ đúng không? “Đúng rồi, cậu hai Trác là em trai ruột của cô ta, em trai của cô ta còn ở đây, cô ta chắc chắn sẽ không kích nổ bom.” Cố Ngũ nghe Trác Thanh nói thì thoáng thở phào nhẹ nhõm một hơi, Trác Hiểu Lam bi3n thái thế nào cũng không thể không quan tâm sự sống chết của em trai mình đúng không? “Trác Hiểu Lam hận tôi.” Tô Khiết nhìn về phía Trác Thanh, cô ta nói vô cùng chắc chắn, tuy rằng Trác Hiểu Lam không thể hiện sự thù hận lên mặt cô ta, nhưng Tô Khiết biết trong lòng Trác Hiểu Lam rất hận mình. Trác Thanh hơi giật mình, khóe môi giật giật, nhưng không phản bác lại, anh ta biết rõ Trác Hiểu Lam, nếu Trác Hiểu Lam thích Nguyễn Hạo thần thì với tính ách của cô ta sẽ rất hận Tô Khiết. “Anh cảm thấy tình cảm của cô ta đối với anh có thể nhấn chìm sự thù hận của cô ta đối với tôi sao?” Giọng Tô Khiết rất nhẹ, nhưng lại làm cho cả người Trác Thanh đột nhiên chấn động. Trác Thanh rất muốn phủ nhận, nhưng trong lòng Trác Thanh biết rõ tình cảm của Trác Hiểu Lam đối với anh ta không nhiều, nếu không thì Trác Hiểu Lam cũng sẽ không cứng rắn chia rẽ anh ta và Viên Ngữ, nếu không thì Trác Hiểu Lam cũng sẽ không ép Viên Ngữ tự sát. “Bà chủ, chúng tôi phải nhanh chóng rời khỏi chỗ này, không thể kéo dài thêm.” Cố Ngũ là người thông minh, Cố Ngũ thông qua cuộc nói chuyện của Tô Khiết và Trác Thanh thì hoàn toàn hiểu rõ mọi chuyện. Trác Hiểu Lam là tên bi3n thái, tên bi3n thái kia hận bà chủ nhà anh ta, tên bi3n thái kia muốn giết bà chủ nên rất có thể bỏ mặc em trai ruột của mình. Đây là lần đầu tiên Cố Ngũ nhìn thấy tên bi3n thái như thế, thật là quá đáng sợ, quá kh ủng bố, cho nên bọn họ cần phải nhanh chóng rời khỏi. Phòng phẫu thuật ở phía trước, ba Viên Ngữ ở trong đó, Trác Thanh không thể nào rời đi được. Tô Khiết cũng không thể không quan tâm ba Viên Ngữ, cô đến gần cửa sổ nhỏ trên cửa phòng bệnh nhìn vào bên trong, sau đó cô thấy một ông lão đang ngồi trên giường xem tivi, có lẽ người trong phòng bệnh là ba Viên Ngữ. Có lẽ người trong phòng bệnh là ba Viên Ngữ. Có vẻ tình trạng của ba Viên Ngữ không tệ, sắc mặt khá tốt, con ngươi Tô Khiết lóe lên, tình hình của ba Viên Ngữ tốt hơn cô dự đoán, kế hoạch của cô cũng có thể thuận lợi hơn. “Chúng tôi cứ đi vào như thế thì ba Viên Ngữ chắc chắn sẽ không tin tưởng chúng ta, không đồng ý đi theo chúng ta, vậy thì sẽ lãng phí thời gian.” Tô Khiết nói tình hình thực tế, dù sao Trác Hiểu Lam cứu ba Viên Ngữ, ba Viên Ngữ chắc chắn tin tưởng Trác Hiểu Lam, hơn nữa ba Viên Ngữ rất lâu rồi, Trác Hiểu Lam không nói gì thì ba Viên Ngữ sẽ không rời đi, huống chi bọn họ lại đột nhiên đi vào, bất cứ ai cũng sẽ đề phòng. “Ông ta không đồng ý thì trói ông ta lại.” Từ trước đến nay cách làm việc của Cố Ngũ luôn trực tiếp, đương nhiên trong tình huống này thì cách này cũng có hiệu quả nhất. “Tim của ông ta không tốt, chịu không nổi k1ch thích.” Tô Khiết nhíu mày, nếu ba Viên Ngữ là người bình thường khỏe mạnh thì cách của Cố Ngũ có thể thực hiện được. Nhưng tim của Viên Ngữ có vấn đề, nếu ba Viên Ngữ vẫn luôn ở đây thì chứng tỏ tim của ba Viên Ngữ vẫn chưa hồi phục tốt, nếu Cố Ngũ trực tiếp bắt đi thì nói không chừng xảy ra án mạng. “Vậy đừng động đến ông ta, đi thôi.” Đối với Cố Ngũ mà nói thì bảo vệ bà chủ là quan trọng nhất, anh ta không quan tâm đ ến người khác.