Chương 2888 Điện thoại bên kia im lặng một giây, sau đó giọng nói trầm thấp nặng nề truyền tới: “Đã tới rồi, lập tức bấm nổ, tôi làm việc thì cô yên tâm, tôi sẽ không để bọn họ ra ngoài.” Giọng của người đàn ông nhẹ nhàng chậm rãi, nghe có vẻ dịu dàng, thậm chí còn mang theo ý cười, dường như lúc này anh ta không phải nói đến chuyện giết người, giống như nói về thời tiết hôm nay rất đẹp!! “Được, vậy lập tức kích nổ.” Khóe môi Trác Hiểu Lam cong lên ý cười, cô ta tuyệt đối không thể để Tô Khiết sống sót ra ngoài. Cho dù chuyện của cô ta bị vạch trần thì cô ta cũng phải kéo theo Tô Khiết. Đương nhiên chỉ cần biệt thự nổ tung, Tô Khiết chết, ba Viên Ngữ cũng chết, sau đó không còn chứng cứ, cảnh sát cũng không thể làm gì cô ta, hơn nữa cô ta vốn không đứng tên biệt thự kia. Cô ta biết rõ sức mạnh của quả bom đó, chỉ cần nổ tung thì không còn gì cả, muốn điều tra cũng không được gì. Đến lúc đó cô ta không hề liên quan đến chuyện này. “Tôi giúp cô, cô định cảm ơn tôi thế nào?” Giọng của người đàn ông lại truyền đến, ý cười càng rõ ràng, “Anh cứ giải quyết chuyện này trước đi, bọn họ sắp rời đi rồi.” Trác Hiểu Lam nghe thấy người đàn ông thì có chút tức giận, lúc này anh ta lại muốn nói điều kiện với cô ta.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé! “Bây giờ tôi đang ở bên ngoài biệt thự, chỉ cần tay tôi bấm một cái thì toàn bộ biệt thự lập tức biến thành tro bụi, đó chỉ là chuyện trong một giây, cô vội vàng gì chứ?” Người đàn ông nghe ra được Trác Hiểu Lam tức giận, nhưng anh ta cũng không tức giận, trong giọng nói vẫn mang theo ý cười: “Cô nói xem định cảm ơn tôi thế nào trước đã?” “Chỉ cần anh làm tốt, anh muốn gì thì tôi cũng đồng ý.” Trác Hiểu Lam rất tức giận, nghiến răng nghiến lợi, cô ta ghét nhất là người khác uy hiếp mình, nhưng Trác Hiểu Lam thấy Tô Khiết sắp ra khỏi tầng hầm thì chỉ có thể cắn răng đồng ý. “Được, cô nhớ kỹ lời cô nói đó.” Cuối cùng người đàn ông cũng hài lòng, không thể nào che giấu được ý cười trong giọng nói, anh ta muốn kết quả này. Anh ta biết cô ta tàn nhẫn, biết cô ta độc ác, cũng biết cô ta đồng ý nhưng chưa chắc sẽ thực hiện, nhưng cô ta đã đồng ý thì anh ta tuyệt đối không cho phép cô ta đổi ý, anh ta cũng tuyệt đối sẽ không cho cô ta có cơ hội đổi ý. Người đàn ông nhận được đáp án hài lòng nên lấy điều khiển từ xa ra, anh ta nhìn biệt thự trước mắt thì lông mày nhếch lên: “Chậc chậc, thật đáng tiếc, người đẹp như hoa lại sắp biến thành tro bụi.” Anh ta nói chuyện xong thì không chút do dự bấm vào nút điều khiển từ xa. Sau đó kệ bên cạnh phòng bệnh dưới tầng hầm đột nhiên rơi xuống làm cho người ta giật mình. “Mẹ nó, sắp nổ rồi.” Cố Ngũ phản ứng nhanh nhất, chạy đến phía sau Tô Khiết bảo vệ Tô Khiết, lúc đó Cố Ngũ suýt nữa ném người trên lưng xuống, hiện tại anh ta chỉ nghĩ đến chuyện bảo vệ bà chủ. “Đừng lo lắng, không sao.” Nhưng Tô Khiết lại cười, Tô Khiết ngẩng đầu nhìn về phía máy giám sát, cô mỉm cười nói: “Trác Hiểu Lam, bom được gỡ rồi, cho nên dù cô có kích nổ từ xa cũng không nổ đâu.” “Không, không thể nào, sao có thể? Sao cô có thể gỡ bom được.” Trác Hiểu Lam quá kinh ngạc, nhất thời quên mất chuyện che giấu, lập tức nói ra. Trác Hiểu Lam lắp máy giám sát hiện đại nhất, cô ta chẳng những có thể theo dõi tình huống ở biệt thự trên điện thoại mà còn có thể nói chuyện với người ở đó thông qua máy giám sát, cho nên vừa rồi Trác Hiểu Lam nói thì ai cũng nghe thấy. Sắc mặt của Trác Thanh lạnh xuống. “Sao lại không thể, không phải vừa rồi cô kích nổ sao? Nhưng không phải bom không nổ đúng không?” Tô Khiết càng cười tươi hơn.