Chương 3010 “Karro này là người máu lạnh, ngoan độc, hơn nữa đặc biệt hung tàn, tôi nghe đại vương tử nói, anh ta giết người không nháy mắt, không có chút nhân tính nào, anh đi gặp anh ta, sợ là không tốt lắm.” Lâm Bối cố gắng nói chuyện uyển chuyển, không muốn thể hiện ý tứ của chính mình quá trực tiếp. Hơn nữa lời này của cô cũng không khoa trương, tên Karoo kia thật sự giống như lời cô nói. Karro thấy hơi không hợp thì sẽ trực tiếp giết người, hơn nữa mặc kệ là ai, anh ta cũng dám giết. Hiện tại rõ ràng Quỷ Vực Chi Thành đã đối mặt và tám gia tộc lớn, hiện tại bọn họ là kẻ địch, lúc này Đường Lăng đi gặp tên Karoo kia thì thật sự rất nguy hiểm, nói không chừng một lời không hợp, Karoo có khả năng trực tiếp giết Đường Lăng. Nếu như gặp mặt ở địa bàn của Đường Lăng thì còn tốt, nếu Karoo lại chọn gặp mặt ở trên địa bàn của Quỷ Vực Chi Thành, như thế sẽ cực kì bất lợi đối với Đường Lăng. Mà từ trước đến nay Karoo âm hiểm giảo hoạt, hiện tại là Đường Lăng đưa ra ý muốn gặp mặt, chắc chắn Karoo sẽ chọn gặp mặt ở địa bàn của Quỷ Vực Chi Thành, không chỉ như thế, có khả năng Karoo sẽ chọn một địa phương đặc biệt có lợi cho mình để gặp anh. Đến lúc đó Đường Lăng chỉ sợ… Nghĩ đến loại khả năng kia, trong lòng Lâm Bối liền không nhịn được sợ hãi. Đúng, cô đang sợ, thật sự sợ hãi!! Khi Đường Lăng vừa gọi điện thoại, đã đứng thẳng người lên, cách cô một chút khoảng cách, bây giờ nghe lời của cô, Đường Lăng lại đột nhiên khom người, thân thể trực tiếp nghiêng về phía cô. Gương mặt hoàn mỹ không có khuyết điểm của Đường Lăng trực tiếp phóng đại ở trước mặt cô, dọa cô nhảy lên một cái. Gương mặt hoàn mỹ không có khuyết điểm của Đường Lăng trực tiếp phóng đại ở trước mặt cô, dọa cô nhảy lên một cái. “Anh làm gì vậy?” Lâm Bối hoảng hốt, đặc biệt hoảng hốt, sao vậy? Cô vừa nói gì sai sao? Vì sao anh đột nhiên tiến đến gần? Vì sao đột nhiên tới gần như thế? Anh muốn làm gì?!!! Đường Lăng nhìn cô, khóe môi cong lên, nhìn ra tâm tình anh rất vui vẻ: “Quan tâm tôi?” Điều này khiến cho Đường Lăng có chút ngoài ý muốn, nhưng trong lòng thì như rót mật, mặc dù lần này anh tới, thái độ của Lâm Bối đối với anh thay đổi rất rõ ràng so với lần trước, nhưng thỉnh thoảng cô vẫn bày ra thái độ bài xích với anh. Hiện tại cô đang quan tâm anh? Lâm Bối có chút ngơ ngác, sau khi kịp phản ứng, cảm giác gương mặt hơi nóng lên, trong lòng cũng không biết là buồn bực hay xấu hổ, theo bản năng phản bác: “Ai quan tâm anh chứ.” Thấy được phản ứng của cô, ý cười trên khóe môi Đường Lăng càng đậm hơn mấy phần. Lâm Bối nhìn gương mặt tươi cười của anh, trong lòng càng nổi giận, chỉ là nghĩ đến Karoo, cô lại nhịn không được lo lắng, hơn nữa cô cũng muốn giải thích một chút, giải thích rằng cô cũng không quan tâm anh: “Buổi tối hôm nay đại vương tử thiết yến chiêu đãi anh, nói không chừng đến lúc đó đại vương tử sẽ nói ra việc này, nói không chừng hoàng thất bên này sẽ có đề nghị gì, làm sao anh phải vội vã đi gặp Karoo như vậy.” “Ý của em là để hoàng thất giúp tôi? Lúc trước không phải em nói không giúp tôi sao?” Đường Lăng thấy dáng vẻ càng che giấu càng lộ rõ của cô, trong lòng nín cười, cố ý đùa với cô.