Chương 3026 Anh ta nhớ ra lúc này cậu Đường đã đi gặp Karoo, hơn nữa cậu ấy cũng không định đưa anh ta đi theo, may mà cậu Đường không từ chối cho anh ta bố trí người ở bên ngoài, cho nên hiện tại anh ta sẽ đi bố trí thêm người để canh chừng, ngộ nhỡ có xảy ra chuyện gì, anh ta sẽ cho người vào cứu. Mà vào lúc này, Đường Lăng cùng Nghiêm Vũ và người do Nguyễn Hạo thần phái đến đã lên xe, rời khỏi khách sạn. Mà vào lúc này, Đường Lăng cùng Nghiêm Vũ và người do Nguyễn Hạo thần phái đến đã lên xe, rời khỏi khách sạn. Người đàn ông do Nguyễn Hạo thần cử đến kia vẫn luôn im lặng, ngoại trừ lúc trước nói chuyện với Đường Lăng thì sau đó không còn nói thêm một lời nào nữa. Trước giờ Nghiêm Vũ luôn nghe theo dặn dò của Đường Lăng nên lúc này anh ta cũng giữ im lặng. Trên xe lúc này không có Mạnh Lâm vì vậy không khí rất yên tĩnh. Mạnh Lâm đã gửi địa điểm và thời gian cho Đường Lăng trước, lái xe là người bên này, nhưng hình như Mạnh Lâm không nói với lái xe nên anh ta không rõ tình hình. “Cậu Đường, chúng ta đi đâu đây?”. Vẫn là người lái xe mà tối qua đã đến đón Đường Lăng, anh ta nhận ra Đường Lăng, nhưng vẫn thấy kì lạ vì không thấy sếp Mạnh đi cùng, sau khi lên xe Đường Lăng chỉ bảo lái xe đi nên anh ta cũng không dám hỏi. Đường Lăng nói với lái xe địa chỉ mà Mạnh Lâm gửi. Lái xe sững người, nhìn Đường Lăng từ kính chiếu hậu, anh ta do dự một chút rồi mở miệng: “Cậu Đường, đây là địa bàn của Quỷ Vực Chi Thành.” Đây là lái xe của Mạnh Lâm nên anh ta có thể hiểu rõ một số chuyện. Nước R vốn đã loạn, người trong Quỷ Vực Chi Thành lại càng điên cuồng. Bọn họ đều làm ăn đàng hoàng nhưng người của Quỷ Vực Chi Thành thì không. Bọn họ nắm trong tay nhiều địa bàn ở nước R mà không phải ai cũng tùy tiện vào được, thậm chí cả người của Hoàng thất cũng có khi không thể vào. “Ừ, tôi biết.” Đường Lăng tất nhiên hiểu được sự lo lắng của lái xe, quả nhiên là người bên cạnh Mạnh Lâm, rất giống anh ta. Lái xe vẫn còn muốn nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy sắc mặt lạnh lùng của Đường Lăng và người đàn ông vừa nhìn đã khiến người ta e sợ bên cạnh, anh ta cố nén xuống những lời muốn nói. Dù sao anh ta cũng chỉ là lái xe, không phải sếp Mạnh, chuyện này không đến phần anh ta phải nói. Chỉ là không thấy Mạnh Lâm nên trong lòng anh ta mới nghi hoặc, không hiểu rõ rốt cuộc tình hình hiện giờ là thế nào. Vì trong lòng có tâm sự nên anh ta lái xe khá chậm. “Tôi phải đến đó trước 11 rưỡi.” Đường Lăng lên tiếng nhắc nhở. Hiện tại đã hơn mười giờ, chỉ còn chưa đầy một tiếng nữa, tốc độ lái xe thế này e là không kịp. “Được, tôi biết rồi.” Anh ta lấy lại tinh thần, đạp ga tăng tốc. Anh ta không biết chuyện gì nhưng sếp Mạnh rất tôn trọng và khách sáo với Đường Lăng, nên anh ta phải nghe theo lệnh của Đường Lăng. Thật ra lúc rời khỏi khách sạn, Mạnh Lâm đã sắp xếp người theo sát đi sau bọn họ. Đây là nước R, Mạnh Lâm không thể để Đường Lăng xảy ra chuyện gì ở đây được. Trong khách sạn, Lâm Bối vẫn chưa vội rời đi, quay số gọi cho đại vương tử. “Lâm Bối, có chuyện gì à?” Nhận được điện thoại của Lâm Bối, đại vương tử hơi ngạc nhiên, dù sao hôm qua Lâm Bối cũng nói muốn nghỉ ngơi một khoảng thời gian. “Đại vương tử, rốt cuộc là hoàng thất có thái độ thế nào với chuyện của Đường Lăng?” Trước đó Lâm Bối từng nói sẽ không giúp Đường Lăng, cô cũng biết mình không có sức ảnh hưởng gì trong hoàng thất, nhưng bây giờ cô lại muốn làm gì đó.