Chương 3387 Nhưng hai mươi phần trăm của Bùi Doanh Bùi Dật Duy không động tới, bây giờ Bùi Doanh đã chết rồi, anh ta không muốn chuyện này dính líu tới trên người Tô Khiết. Bùi Doanh là do anh ta giết, đợi anh ta xử lý xong tất cả mọi chuyện sẽ đi tự thú, anh ta một mạng đền một mạng, vậy những thứ trong tay anh ta bây giờ đương nhiên sẽ muốn để lại cho Tô Khiết. Sau khi trợ lý đón Bùi Dật Duy tới công ty thì vẫn luôn không rời đi, đợi tới hôm sau luật sư tới, trợ lý nhìn thấy tổng giám đốc nhà mình chuyển hết tất cả cổ phần công ty cho người khác, hơn nữa còn là chuyển cho cô Tô Khiết, toàn thân trợ lý đều ngây ngốc. Mấy năm này trợ lý luôn theo cạnh Bùi Dật Duy, cho nên anh ta biết công ty của họ có thù với nhà họ Tô, nhưng bây giờ tổng giám đốc nhà mình chuyển tất cả cổ phần công ty cho nhà kẻ thù? Tổng giám đốc rốt cuộc là có ý gì? Đây rốt cuộc là tình huống gì? Trợ lý không nhịn được hỏi, nhưng Bùi Dật Duy không trả lời, toàn bộ quá trình anh ta không nói nhiều lầy một chữ, chỉ ký tên, làm xong tất cả trình tự, sau đó kêu luật sư dùng tốc độ nhanh nhát đi xử lý. Trợ lý cảm thầy tổng giám đốc nhà anh ta hình như rất nôn nóng, không, là đặc biệt nôn nóng, tặng đồ lại gấp gáp như vậy, là sợ không tặng được sao? Nhưng mà, trợ lý hỏi mấy lần, tổng giám đốc nhà mình vẫn không trả lời, trợ lý bèn không hỏi nữa. Bùi Dật Duy làm xong tất cả thì một mình ngồi trong phòng làm việc, thông qua thủy tinh cửa sổ nhìn ánh đèn nhà nhà bên ngoài, tâm trạng anh ta lúc này cũng không biết hình dung thế nào. Anh ta biết mình giết người, cho nên anh ta chắc chắn phải đền mạng, nhưng anh ta không hối hận, không hồi hận chút nào. Nếu để anh ta lựa chọn lại, anh ta vẫn sẽ không chút do dự giết Bùi Doanh. Điều duy nhất anh ta còn lưu luyến bây giờ cũng chỉ có Tô Khiết, anh ta không có phương thức liên lạc của cô. Năm đó sau khi Tô Khiết rời đi, số điện thoại trước đây sớm đã không dùng nữa, lần trước, cô có liên lạc với anh ta một lần, số điện thoại của cô lúc đó anh ta còn nhớ, nhưng sau đó Tô Khiết lại đổi điện thoại, anh ta liền không thẻ liên lạc với cô nữa. Mà khoảng thời gian này cũng không có tin tức về cô, anh ta nghe nói ông cụ Tô nhập viện, cho nên anh ta cho người đến bệnh viện, nhưng Tô Khiết luôn không tới. Thời gian của anh ta không nhiều nữa, Bùi Dật Duy ngẫm nghĩ, sau đó tìm số điện thoại của Liễu Ảnh, bắm gọi đi. Anh ta biết quan hệ của Liễu Ảnh và Tô Khiết luôn không tệ, Liễu Ảnh nhất định biết tình hình của cô. Anh ta bây giờ chỉ muốn biết tình hình của Tô Khiết, muốn biết cô bây giờ sống có tốt không. Lúc này, Liễu Ảnh đang ăn cơm ở ngoài, cùng với Tư Đồ Không, hơn nữa hai người đang ở hàng quán bên ngoài, đương nhiên là do Liễu Ảnh yêu cầu. Nhưng sở dĩ Liễu Ảnh đề ra muốn tới nơi này ăn cơm, vốn là cô cho rằng Tư Đồ Không sẽ không đồng ý. Nhưng cô không nghĩ tới, cô đề ra xong, Tư Đồ Không không chút do dự, trực tiếp đồng ý rồi. Cho tới bây giờ Liễu Ảnh vẫn còn có chút ngây người, cô không biết mấy ngày nay Tư Đồ Không làm sao nữa, kỷ hạn năm năm của họ đã đến rồi, nhưng Tư Đồ Không không để cô rời đi. Với năng lực của Tư Đồ Không, anh ta không cho phép cô rời đi, Liễu Ảnh biết cô muốn rời đi nhất định là không thể nào. Cho nên, mấy ngày nay Liễu Ảnh liền ra sức làm, cô ở bên Tư Đồ Không năm năm, cô vẫn là hiểu anh ta, cô biết rõ anh ta cho phép cô làm gì, không cho phép cô làm gì. Trước đây trong thời hạn hiệp ước năm năm của họ, chuyện Tư Đồ Không không cho phép cô làm, cô đều không làm, nhưng bây giờ cô liền làm chuyện anh ta không cho phép. Chương 3387 Nhưng hai mươi phần trăm của Bùi Doanh Bùi Dật Duy không động tới, bây giờ Bùi Doanh đã chết rồi, anh ta không muốn chuyện này dính líu tới trên người Tô Khiết. Bùi Doanh là do anh ta giết, đợi anh ta xử lý xong tất cả mọi chuyện sẽ đi tự thú, anh ta một mạng đền một mạng, vậy những thứ trong tay anh ta bây giờ đương nhiên sẽ muốn để lại cho Tô Khiết. Sau khi trợ lý đón Bùi Dật Duy tới công ty thì vẫn luôn không rời đi, đợi tới hôm sau luật sư tới, trợ lý nhìn thấy tổng giám đốc nhà mình chuyển hết tất cả cổ phần công ty cho người khác, hơn nữa còn là chuyển cho cô Tô Khiết, toàn thân trợ lý đều ngây ngốc. Mấy năm này trợ lý luôn theo cạnh Bùi Dật Duy, cho nên anh ta biết công ty của họ có thù với nhà họ Tô, nhưng bây giờ tổng giám đốc nhà mình chuyển tất cả cổ phần công ty cho nhà kẻ thù? Tổng giám đốc rốt cuộc là có ý gì? Đây rốt cuộc là tình huống gì? Trợ lý không nhịn được hỏi, nhưng Bùi Dật Duy không trả lời, toàn bộ quá trình anh ta không nói nhiều lầy một chữ, chỉ ký tên, làm xong tất cả trình tự, sau đó kêu luật sư dùng tốc độ nhanh nhát đi xử lý. Trợ lý cảm thầy tổng giám đốc nhà anh ta hình như rất nôn nóng, không, là đặc biệt nôn nóng, tặng đồ lại gấp gáp như vậy, là sợ không tặng được sao? Nhưng mà, trợ lý hỏi mấy lần, tổng giám đốc nhà mình vẫn không trả lời, trợ lý bèn không hỏi nữa. Bùi Dật Duy làm xong tất cả thì một mình ngồi trong phòng làm việc, thông qua thủy tinh cửa sổ nhìn ánh đèn nhà nhà bên ngoài, tâm trạng anh ta lúc này cũng không biết hình dung thế nào. Anh ta biết mình giết người, cho nên anh ta chắc chắn phải đền mạng, nhưng anh ta không hối hận, không hồi hận chút nào. Nếu để anh ta lựa chọn lại, anh ta vẫn sẽ không chút do dự giết Bùi Doanh. Điều duy nhất anh ta còn lưu luyến bây giờ cũng chỉ có Tô Khiết, anh ta không có phương thức liên lạc của cô. Năm đó sau khi Tô Khiết rời đi, số điện thoại trước đây sớm đã không dùng nữa, lần trước, cô có liên lạc với anh ta một lần, số điện thoại của cô lúc đó anh ta còn nhớ, nhưng sau đó Tô Khiết lại đổi điện thoại, anh ta liền không thẻ liên lạc với cô nữa. Mà khoảng thời gian này cũng không có tin tức về cô, anh ta nghe nói ông cụ Tô nhập viện, cho nên anh ta cho người đến bệnh viện, nhưng Tô Khiết luôn không tới. Thời gian của anh ta không nhiều nữa, Bùi Dật Duy ngẫm nghĩ, sau đó tìm số điện thoại của Liễu Ảnh, bắm gọi đi. Anh ta biết quan hệ của Liễu Ảnh và Tô Khiết luôn không tệ, Liễu Ảnh nhất định biết tình hình của cô. Anh ta bây giờ chỉ muốn biết tình hình của Tô Khiết, muốn biết cô bây giờ sống có tốt không. Lúc này, Liễu Ảnh đang ăn cơm ở ngoài, cùng với Tư Đồ Không, hơn nữa hai người đang ở hàng quán bên ngoài, đương nhiên là do Liễu Ảnh yêu cầu. Nhưng sở dĩ Liễu Ảnh đề ra muốn tới nơi này ăn cơm, vốn là cô cho rằng Tư Đồ Không sẽ không đồng ý. Nhưng cô không nghĩ tới, cô đề ra xong, Tư Đồ Không không chút do dự, trực tiếp đồng ý rồi. Cho tới bây giờ Liễu Ảnh vẫn còn có chút ngây người, cô không biết mấy ngày nay Tư Đồ Không làm sao nữa, kỷ hạn năm năm của họ đã đến rồi, nhưng Tư Đồ Không không để cô rời đi. Với năng lực của Tư Đồ Không, anh ta không cho phép cô rời đi, Liễu Ảnh biết cô muốn rời đi nhất định là không thể nào. Cho nên, mấy ngày nay Liễu Ảnh liền ra sức làm, cô ở bên Tư Đồ Không năm năm, cô vẫn là hiểu anh ta, cô biết rõ anh ta cho phép cô làm gì, không cho phép cô làm gì. Trước đây trong thời hạn hiệp ước năm năm của họ, chuyện Tư Đồ Không không cho phép cô làm, cô đều không làm, nhưng bây giờ cô liền làm chuyện anh ta không cho phép.