CHƯƠNG 3415 Một thỏa thuận mua bán như vậy thật sự gây ra quá nhiều tổn thương, hơn nữa, nếu cô thực sự nhờ Tư Đồ Không giúp Bùi Dật Duy, vậy thì e rằng cuộc sống sau này của cô sẽ càng khó khăn hơn. Mà cô cũng biết Tư Đồ Không sẽ không giúp Bùi Dật Duy, nếu như Tư Đồ Không biết được chuyện này mà không làm gì phá hoại thêm đã tốt lắm rồi, còn mong anh ta cứu Bùi Dật Duy thì đúng là cô đã suy nghĩ quá “màu hồng” rồi. “Bây giờ tôi phải làm thế nào? Làm thế nào thì mới giúp được anh đây?” Liễu Ảnh nhìn về phía Bùi Dật Duy, giọng nói cô khàn khàn, lúc này đây cô mới phát hiện ra bản thân mình không làm được gì cả. Thực ra với địa vị và tài sản hiện giờ của Bùi Dật Duy, nếu anh ta muốn dẹp yên chuyện này cũng không phải là không thể. Nhưng hiển nhiên là anh ta chưa từng nghĩ sẽ làm như vậy. Mặc dù con người anh ta làm việc có đôi lúc cố chấp, nhưng chắc chắn anh ta là một người phân biệt phải trái, việc mà anh ta làm, anh ta đều có thể chịu được trách nhiệm, Hiện giờ Bùi Dật Duy mang hết tất cả mọi thứ của mình có cho Tô Khiết, càng chứng tỏ anh ta chưa bao giờ định dùng địa vị và sự giàu có của mình để thoát tội. Liễu Ảnh thực sự không nghĩ ra được một cách nào, cô cũng thực sự lo lắng cho Bùi Dật Duy, vậy là cứ ngồi mãi ở trên thảm không đứng dậy, cũng không rời đi. Cô cứ ngồi ngẩn ra như vậy mà ngơ ngác nhìn, lúc đầu cô còn nhìn về phía Bùi Dật Duy, nhưng rồi dần dần cô cũng không biết mình đang nhìn cái gì nữa. Lúc đầu cô còn suy nghĩ về chuyện của Bùi Dật Duy, nhưng càng về sau cô lại càng nghĩ nhiều chuyện, thậm chí cô còn nghĩ cả về Tư Đồ Không, sau đó hầu như là cô chỉ nghĩ về chuyện của mình với Tư Đồ Không. Cô không biết tình trạng giữa cô và Tư Đồ Không rốt cuộc là thế nào, cũng không biết về sau cô và Tư Đồ Không sẽ ra sao? Trước đây cô chưa từng suy nghĩ đến chuyện này, cô luôn cho rằng sau khi thời hạn năm năm kết thúc, hai người bọn họ sẽ rời khỏi nhau, cô chưa từng nghĩ đến việc Tư Đồ Không sẽ không để cho cô rời đi. Cho đến hiện giờ, cô cũng không hiểu vì sao Tư Đồ Không lại không để cho cô ra đi? Vì sao anh ta lại làm như vậy? Cô thật sự không nghĩ ra nổi. Liễu Ảnh nghĩ lại chuyện xảy ra mấy ngày hôm nay, cho dù cô có làm gì thì Tư Đồ Không cũng không tức giận, thậm chí anh ta còn không chút khó chịu mà chiều theo ý cô, trông có vẻ như tâm trạng của anh ta đang rất tốt. Hôm nay, cô tới công ty của Tư Đồ Không làm loạn, tự xưng mình là bạn gái của anh ta, nhưng anh ta cũng không tức giận, giống như cô thực sự là bạn gái của Tư Đồ Không vậy. Nhưng cô hiểu rõ mối quan hệ giữa hai người là gì, cô cũng thừa hiểu với thân phận và địa vị của Tư Đồ Không, anh ta nhất định sẽ không cưới cô làm vợ. Cô cũng biết bà Tư Đồ đã lựa chọn được người vợ cho Tư Đồ Không, có lẽ anh ta cũng sắp kết hôn rồi, thiên kim tiểu thư mà bà Tư Đồ lựa chọn mới là người vợ mà anh ta sẽ lấy. Bây giờ cô rời đi, anh ta đi lấy vợ của anh ta, như vậy không phải là một chuyện rất tốt sao? Vì sao anh ta không để cho cô ra đi? Anh ta làm như vậy không phải là tự gây phiền phức cho mình sao? Anh ta không sợ nếu cô vẫn tiếp tục làm ầm ĩ lên như vậy sẽ thật sự làm ảnh hưởng đến việc kết hôn của anh ta sao? Liễu Ảnh nghĩ rất nhiều nhưng cuối cùng vẫn nghĩ không thông, cô cứ ngồi bất động như vậy trên tấm thảm gần hai tiếng đồng hồ, hoàn toàn quên đi thời gian. Lúc này, Bùi Dật Duy đang nằm trên giường ngủ rất sâu, anh ta không hề cử động nhưng nhịp thở vẫn rất ổn định.