Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
CHƯƠNG
Như vậy, vì sao Nguyễn Hạo Thần vẫn kiểm tra thẻ nhớ chứ? Hơn nữa còn nhanh như vậy? Gấp gáp như vậy?
Tô Khiết cảm thấy, Nguyễn Hạo Thần giống như đang cố ý.
Cố ý ư? Nhưng vì sao anh phải cố ý làm như vậy? Vì sao chứ…
“Khiết Khiết, em phát điên cái gì đấy? Mộ Dung Tri nói kế hoạch của em đã thành công rồi, đã lấy được tài liệu, để chị xem con đê tiện họ Chung kia còn đắc chí được không.” Sau khi Sở Bách Hà cúp điện thoại, thì sắc mặt cô ta vô cùng vui vẻ.
Nghe thấy Sở Bách Hà nói như vậy, đôi mắt Tô Khiết khẽ nheo lại, kế hoạch của cô thành công rồi?
Trong lòng cô hiểu rõ, kế hoạch ấy đã thất bại.
Nhưng mà…
Mộ Dung Tri chỉnh sửa lại tài liệu rồi lưu lại vào trong một cái thẻ nhớ mới, Tống Vân đánh dấu lên trên thẻ nhớ cho giống hệt cái trước kia, sau đó Sở Bách Hà nói địa chỉ, bảo Chung Lam đến nhận tài liệu.
Địa điểm do Sở Bách Hà chọn, là nhà của bạn cô ta ở chỗ tương đối kín đáo.
Sau khi Chung Lam chạy tới, thì nghiêm túc cầm lấy thẻ nhớ rồi xem xét vô cùng cẩn thận một lúc lâu. Cô ta cũng không nhìn ra vấn đề gì cả, nhưng mà cô ta vẫn chưa từ bỏ ý định bới lông tìm vết: ‘Tô Khiết, cái thẻ nhớ này đêm qua đã bị Nguyễn Hạo Thần cướp đi, cô có thể chắc chắn Nguyễn Hạo Thần chưa từng xem qua không? Cô có thể bảo đảm sẽ không sảy ra chuyện gì chứ?”
phía Tô Khiết chớp chớp rất nhanh, hình như Khiết Khiết nhà cô rất tin tưởng Nguyễn Hạo Thần nhỉ?
Vì sao Khiết Khiết nhà cô lại tin tưởng Nguyễn Hạo Thần như vậy, tại sao chứ?
Xem ra đúng là rất thú vị!
Tống Vân càng kinh ngạc hơn, nếu như Nguyễn Hạo Thần chưa xem qua tài liệu này, thì Khiết Khiết đảm bảo như thế còn có thể hiểu được, nhưng rõ ràng Nguyễn Hạo Thần đã xem qua, hơn nữa bản chính của tài liệu nà bây giờ còn đang nằm trong tay của Nguyễn Hạo Thần. Vì sao Khiết Khiết…
Khóe môi Mộ Dung Tri hơi cong lên, nghê nghiệp của Khiết Khiết quyết định cô ấy sẽ không dễ dàng tin tưởng một người nào cả, nhưng mà hiện giờ cô ấy lại cam đoan như thế vì Nguyễn Hạo Thần?
Đây không chỉ là sự tin tưởng cô dành cho Nguyễn Hạo Thần, chỉ sợ càng là vì bảo vệ Nguyễn Hạo Thần, trò khôn vặt này của Khiết Khiết anh ta hiểu hết.
“Cô đảm bảo, cô dựa vào cái gì để đảm bảo? Nếu lỡ sảy ra chuyện gì, thì chút tôi đều sẽ bị liên lụy, nói không chừng đến lúc đó còn nguy hiểm đến tính mạng.” Chung Lam vẫn không muốn bỏ qua, cô ta cảm thấy đây là một cơ hội tốt để ngáng chân Tô Khiết, mà cơ hội tốt như vậy tất nhiên cô ta không thể bỏ qua được.