Chương
Liên Cung từ từ dời mắt nhìn anh ta, vẻ mặt rất phức tạp, hình như hơi vui mừng, lại có chút không dám tin.
Với năng lực của Nguyễn Hạo Thần, vậy mà không nhận ra mấy thứ quan trọng nhất à?
“Nhưng mấy thứ quan trọng nhất đều có dấu vết từng chạm qua.” Hình như Minh Viễn nhìn ra sự nghi ngờ của anh nên thận trọng bổ sung thêm một câu: “Rõ ràng cuối cùng bọn họ đã nể tình mà nương tay rồi.”
Hàm ý của Minh Viễn rất rõ, thật ra Nguyễn Hạo Thần đã phát hiện ra mấy thứ quan trọng, cốt lõi nhất của bọn họ, nhưng không hề phá hỏng, chắc chắn đã nể tình mà nương tay rồi.
Mắt Liên Cung sáng lên, khóe miệng khẽ cong lên, cười hờ hững, anh thật sự không ngờ Nguyễn Hạo Thần sẽ nể tình mà nương tay.
Anh đi cầu hôn vợ Nguyễn Hạo Thần, vậy mà anh ta vẫn có thể xuống nhẹ tay, điều này đã làm anh cảm thấy hơi khó tin.
Những thứ mà Nguyễn Hạo Thần phá hủy có thể bù đắp qua thời gian, còn những thứ anh ta để lại đều là đồ quan trọng nhất, nếu phá hủy mấy thứ này, có lẽ anh sẽ không bao giờ bù đắp lại được.
Như vậy mọi thứ đều xong đời rồi.
Sự thật chứng minh, mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của Nguyễn Hạo Thần, muốn phá hủy hay giữ lại thứ gì đều nằm trong suy nghĩ của anh ta.
Điều này càng làm anh hận Nguyễn Hạo Thần đến nghiến răng nghiến lợi.
Nhưng anh không thể không cảm kích Nguyễn Hạo Thần, vì anh ta đã nể tình mà nương tay.
Giờ Liên Cung đã đưa ra một kết luận, Nguyễn Hạo Thần hoàn toàn không phải con người!
Lần này, anh không phục cũng không được.
Mặc dù lúc đối mặt Liên Cung, vẻ mặt Nguyễn Hạo Thần có ngông cuồng, hung hăng đến đâu, thì trong lòng anh vẫn rất để tâm câu nói lúc nãy của Liên Cung.
Quả thật ban đầu anh đã ép buộc Tô Khiết gả cho anh, còn ký bản thỏa thuận đáng chết kia nữa.
Nguyễn Hạo Thần nghĩ tới lần trước ở Danh Tước khi đàn anh cô gọi tới, cô đã nói rằng, một năm sau khi bản thỏa thuận hết hạn, cô sẽ rời đi.
Nguyễn Hạo Thần cảm thấy giờ anh phải nhanh chóng xử lý bản thỏa thuận kết hôn đó.
Nhưng anh biết vợ anh không phải người bình thường, cô rất thông minh, chỉ cần anh động tâm tư khi đứng trước mặt cô, cô sẽ nhận ra ngay.
Nên trong thời gian cấp bách, anh đành phải sử dụng một thủ đoạn khác thường.
Cưới một cô vợ thông minh, còn có thể hiểu thấu lòng người thế này, chắc chắn những lời ngon tiếng ngọt, mà bình thường đàn ông hay nói với phụ nữ, sẽ hoàn toàn không có tác dụng gì với cô.
Thậm chí là lời dụ dỗ dịu dàng hay ép buộc cứng rắn cũng không có tác dụng với cô.
Không chỉ có thế, vợ anh còn bị nhiều người thương nhớ, hơn nữa những người thương nhớ vợ anh đều là nhân vật không đơn giản, Liên Cung thì xem như đã được giải quyết rồi, nhưng còn hai người Đường Bách Khiêm và Đường Lăng, thì càng làm anh không thể không đề phòng.
Đường Bách Khiêm và Đường Lăng đều biết rõ, anh đã kết hôn với Tô Khiết rồi, nhưng vẫn không hết hy vọng, còn có Đường Minh Hạo mà đến giờ anh vẫn chưa biết là người hay ma nữa.
Trong tình cảnh này, tim cô vẫn chưa đặt lên người anh nữa.
Anh sống dễ lắm à? Mấy người nói xem anh lấy vợ dễ lắm à?
Nên không dễ gì anh mới cưới được vợ về, chắc chắn không để cô bay đi mất.
Nên anh nhất định phải nghĩ một kế sách vẹn toàn mới được.
Mắt cậu ba Nguyễn sáng lên, rồi mỉm cười, chợt nảy ra một chủ ý mà anh cảm thấy rất tốt.