Chương
Mộ Dung Tri không nghe thấy câu trả lời của Tô Khiết, sững sờ hai giây, sau đó sắc mặt thay đổi: “Khiết Khiết, em không phải thật sự ngủ Nguyễn Hạo Thần rồi chứ?”
Tô Khiết khóe môi giật giật, vẫn không nói chuyện, cô không giỏi nói dối, hơn nữa Mộ Dung Tri rất nhạy bén, loại chuyện này nếu cô nói dối tuyệt đối không thể lừa được Mộ Dung Tri. Cho nên lúc này cô chỉ có thể lựa chọn im lặng.
Tô Khiết lại im lặng khiến hoài nghi trong lòng Mộ Dung Tri trở nên càng thêm chắc chắn, đôi mắt anh thoáng chốc bùng lên ánh sáng dị thường, thật sự là kinh hỉ lớn, Khiết Khiết nhà anh lại thật sự ngủ cùng Nguyễn Hạo Thần rồi.
Mặc dù anh cảm thấy đó là một chuyện rất khó tin, nhưng lúc này phản ứng của Tô Khiết lại khiến anh không thể không tin sự thực này, đương nhiên anh cũng rất bằng lòng tin sự thực này.
“Khiết Khiết, anh nói em nghe, em ngủ người ta rồi, em phải chịu trách nhiệm, cho nên, em không thể ly hôn như vậy.” Lúc này, Mộ Dung Tri mặt đây hưng phấn, Khiết Khiết cũng đã ngủ người ta rồi, sao có thể ly hôn?!
Anh biết Khiết Khiết nhà anh rất giữ chữ tín, rất có trách nhiệm, cho nên, Mộ Dung Tri muốn dùng điểm này để khuyên cô.
“Em đều đã trả sạch rồi.” Tô Khiết nhắc tới chuyện này liền vô cùng buồn bực, khoảng thời gian này, Nguyễn Hạo Thần mỗi ngày đều tra tấn cô, phải nói cô sớm đã trả sạch rồi.
Mấy ngày nay cô tuyệt đối đã trả có dư luôn rồi!
Lúc này nghe thấy Mộ Dung Tri nói vì chuyện đó mà không thể ly hôn, cô lập tức gấp gáp, nhất thời không khống chế được cảm xúc của bản thân, đương nhiên, đây là vì quan hệ của cô và Mộ Dung Tri không tâm thường, cho nên cô mới thỉnh thoảng bất giác buông thả cảm xúc của mình trước mặt anh.
“Trả? Trả sạch rồi?” Mộ Dung Tri lại hoàn toàn sững sốt: “Cái gì gọi là trả sạch rồi? Chuyện này còn có thể trả sạch? Khiết Khiết, em làm sao trả?”
“Nói chính sự.” Tô Khiết ý thức được mình lỡ miệng, trong lòng càng thêm buôn bực, vội dời đề tài.
“Khiết Khiết, ý của em là em ngủ Nguyễn Hạo Thần rồi, sau đó Nguyễn Hạo Thần lại ngủ em rồi?” Mộ Dung Tri là người vô cùng nhanh nhạy, mặc dù Tô Khiết không nói, anh cũng ngay lập tức biết rõ chuyện thế nào.
Nhất thời mặt Mộ Dung Tri cười tươi như hoa, nói vậy, hai người này sớm đã ngủ cùng nhau rồi, hơn nữa còn không chỉ một lần.
Khiết Khiết vừa nói đều đã trả sạch rồi, nghĩ hẳn đã trả không chỉ một lần đi?
Khiết Khiết vừa nói đều đã trả sạch rồi, nghĩ hẳn đã trả không chỉ một lần đi? Nếu không Khiết Khiết sẽ không dùng một chữ “đều.”
Với tính cách ranh mãnh âm hiểm của Nguyễn Hạo Thần cũng quả thực không thể để mình chịu thiệt thòi.
Xem ra chuyện này có kịch hay! Có kịch hay!
Mộ Dung Tri càng nghĩ càng hưng phấn!!
“Khiết Khiết, anh nói em nghe, em ngủ Nguyễn Hạo Thần rồi, Nguyễn Hạo Thần cũng ngủ em rồi, Nguyễn Hạo Thần nhất định đã ngủ không chỉ một lần đi, cho nên bây giờ là Nguyễn Hạo Thần thiếu em, em nên đòi lại…” Mộ Dung Tri cảm thấy đây tuyệt đối là một chủ ý hay, đòi đi đòi lại như vậy, ngày tháng đương nhiên ngày càng dài, quan trọng nhất là hai người cũng thân mật khắng khít như vậy, chậm rãi nhất định sẽ có tình cảm, có tình cảm rồi tất cả đều dễ giải quyết.
“Mộ Dung Tri, anh xem em là con nít ba tuổi sao?” Tô Khiết trực tiếp cắt ngang lời của Mộ Dung Tri, cô bất giác nâng cao giọng.
Mộ Dung Tri khẽ sững sốt, Khiết Khiết nhà anh về mặt tình cảm trước giờ đều chậm chạp, không khác gì con nít ba tuổi.
Đương nhiên, Khiết Khiết nhà anh ở những mặt khác rất lợi hại, không phải dễ dàng qua mặt như vậy.