CHƯƠNG
“Phụ nữ của cậu đã ký?” Nguyễn Hạo Thần không hề vòng vo, trực tiếp hỏi thẳng.
“À, ký rồi.” Tâm trạng Tịch Xuyên vô cùng tốt, cho nên giọng nói mang theo sự hào hứng.
“Dễ dàng ký tên như vậy sao? Cô ta không nói gì?” Lúc này giọng Nguyễn Hạo Thần có chút kỳ lạ, dường như mang theo sự phức tạp, chỉ có cậu ba Nguyễn hiểu rõ sự phức tạp trong lòng mình.
“Em không cho cô ấy nhìn nội dung, chỉ nói cô ấy ký tên là được, cô ấy tin tưởng em, biết em sẽ không làm chuyện gì tổn thương cô ấy cho nên ký tên.” Tâm trạng Tịch Xuyên muốn bay lên, cố tình khoe khoang trước mặt cậu ba Nguyễn.
Tịch Xuyên nói lời này thì trong giọng nói mang theo sự đắc ý, còn có khoe khoang.
“… Cậu ba Nguyễn im lặng, như vậy cũng được sao?
Đương nhiên anh biết truyện này chỉ xảy ra trên người Tịch Xuyên, không thể xuất hiện trên người mình được.
Không cho Tô Khiết xem nội dung đã muốn cô ký tên, sợ là còn khó hơn lên trời.
Anh nghĩ cho dù mình mình chiêu lần trước làm cho cô nửa say nửa tỉnh cũng không thể lừa cô được!
Cậu ba Nguyễn không nhịn được thở dài, đúng là mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh!!
Bây giờ tâm trạng cậu ba Nguyễn rất buồn bực.
Đương nhiên cậu ba Nguyễn càng hâm mộ thèm muốn.
Nhưng hâm mộ thèm muốn cũng vô dụng, ai bảo số mệnh của anh khổ như vậy chứ!!
“Đương nhiên, còn có con trai em giúp đỡ, cô ấy có thể thành công ký tên cũng do con trai em giúp.” Nhưng Tịch Xuyên còn đắc ý nói một câu, lúc này cậu tư Tịch khoe khoang không bờ bến.
Nguyễn Hạo Thần híp mắt lại rồi cúp điện thoại, có con trai ghê gớm lắm sao? Có gì tốt để khoe chứ?
Cậu ba Nguyễn đột nhiên hối hận mình đã gọi điện thoại, anh cảm giác mình gọi cậu ta là tự tìm ngược.
Tịch Xuyên khoe khoang không kiêng dè, khoe phụ nữ rồi lại khoe con trai, còn chưa đủ hay sao!
Còn không phải con trai thôi sao? Anh cũng có thể sinh, hiện tại anh là người có vợ, vợ ở bên cạnh, anh còn sợ không có con trai sao?
Cho nên Tô Khiết tắm rửa xong đi ra ngoài, cậu ba Nguyễn ôm lấy cô đè xuống giường, hôn đến choáng váng.
“Nguyễn Hạo Thần, anh xong chưa vậy.” Tô Khiết cảm giác hiện tại cậu ba Nguyễn không nghĩ chuyện gì khác ngoài chuyện đó.
Thật sự không đứng đắn đàng hoàng!!
“Chúng ta sinh con đi.” Cậu ba Nguyễn thật sự bị Tịch Xuyên kích thích, cho nên lúc này nói thẳng ra.
Trước kia tuy rằng Tô Khiết vẫn luôn không tránh thai, nhưng anh không dám nói vấn đề này, anh vẫn luôn lặng lẽ lập kế hoạch.
Nhưng anh cũng biết sinh con là chuyện của hai người, anh cũng không thể lừa gạt cô được, anh nên tôn trọng ý kiến của cô trong chuyện này.
Lỡ cô thật sự không muốn sinh…
“Em không thể sinh.” Tô Khiết nghe anh nói thì cơ thể cứng đờ, trên mặt nhanh chóng ẩn giãu cảm xúc phức tạp, giọng nói cũng trâm thấp.
“Vì sao?” Trong nháy mắt Nguyễn Hạo Thần cảm giác trái tim mình chìm xuống đáy hồ.
Anh biết cô vẫn luôn tuân theo bản thỏa thuận, vẫn luôn muốn ly hôn, cho nên anh đã sớm nghĩ cô không sinh con cho mình.