CHƯƠNG
Tô Khiết đột nhiên lại nghiêng người qua, nhìn như là nghiêng người rất tùy tiện, nhưng mà lại bày ra một tư thế rất quyến rũ. Một cánh tay của cô duỗi ra, đầu đặt bên trên cánh tay, mái tóc dài tản ra, tản trên cánh tay trắng như tuyết của cô, lại xõa trên chiếc giường trắng tinh, mang theo mấy phần lộn xôn, nhưng lại có một loại quyến rũ mê người không nói ra được.
Hôm nay cô mặc một chiếc áo sơ mi màu lam, có thể là do tư thế nghiêng người nên phần giữa áo bị căng chặt, nút áo ở phía trước của cô kéo căng ra giống như là có thể đứt bất cứ lúc nào, khiến cho người ta nhìn thấy mà máu nóng dâng trào.
Bởi vì động tác co duỗi lúc này của cô, vạt áo tự nhiên di chuyển lên xuống, vòng eo thon mê người như ẩn như hiện, đầu ngón tay của cô giống như vô thức lại như đang cố ý đặt ở eo.
Dáng người của Tô Khiết rất tốt, là loại hình rất nóng bỏng, điểm này không cần phải hoài nghi.
Có điều là bình thường Tô Khiết mặc quần áo ít nhiều gì cũng che kín lấy dáng người xinh đẹp của cô.
Nhưng giờ phút này, dáng người của cô được lộ ra hoàn toàn.
Mặc dù cậu ba Nguyễn đã sớm biết vóc dáng của cô rất tốt, nhưng mà loại quyến rũ như vậy tuyệt đối là lần đầu tiên.
Anh có cảm giác, vợ của anh đang quyến rũ anh, quyến rũ anh một cách rõ ràng.
Đôi mắt mang theo ý cười của Tô Khiết thỉnh thoảng lại liếc nhìn anh, trong dịu dàng có ma mị. Phân dịu dàng đó giống như nàng tiên thất lạc ở chốn nhân gian, phân ma mị đó giống như là yêu tinh có thể hút mất hồn phách.
Kết hôn lâu như vậy, cậu ba Nguyễn thề, từ xưa đến nay anh chưa từng nhìn thấy cô quyến rũ và chọc người như thế.
Giờ phút này, trong lòng của cậu ba Nguyễn vẫn còn một chút cảnh giác, nhưng mà anh vẫn đi đến dựa ở trước mặt của cô.
Cánh tay vốn đang khoác ở trên lưng của cô đột nhiên nâng lên, đưa lên cổ của anh…
Động tác chủ động như thế của cô khiến cho cậu ba Nguyễn ngẩn người, lập tức cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, kích tình bùng nổ. Giờ phút này cậu ba Nguyễn đã không có ý thức nguy hiểm như lúc nãy, trong mắt của anh chỉ còn lại cô, chỉ còn có cô muốn câu dẫn hồn phách của anh.
Bởi vì tay của cô nâng lên, cái nút áo ở phía trước của cô càng căng chặt hơn, nhưng mà lại không rơi ra, hai mắt của cậu ba Nguyễn càng thêm u ám.
Anh cúi đầu xuống muốn hôn cô, bàn tay đang ôm cố anh của Tô Khiết hơi dùng sức một chút, rút ngắn vị trí của anh và cô, nhưng mà lại không để lại dấu vết mà bỏ qua nụ hôn của anh.
Ánh mắt của cậu ba Nguyễn chớp nháy, dường như là có chút bất mãn, hình như lại hơi nghi hoặc một chút.
“Chồng à, anh đi tắm trước đi.” Khóe môi Tô Khiết giương lên, đôi môi đỏ kề đến gần mặt của anh, giọng nói nhẹ nhàng chậm chạp, như là làn gió nhẹ thổi qua ôn hòa lại dễ chịu, nhưng vẫn có một phân nóng bỏng mập mờ như cũ.
Sau đó cô còn nhẹ nhàng hôn một cái bên khóe môi của anh.
“Được.” Cậu ba Nguyễn âm thầm cắn răng, mặc dù là giờ phút này anh cực kỳ không đồng ý rời đi, nhưng mà anh vẫn đồng ý.
Giờ phút này, có lẽ mặc kệ cô kêu làm cái gì thì anh cũng có thể đồng ý. Trước khi quen cô, cậu ba Nguyễn tuyệt đối không tin có một người phụ nữ nào có thể làm cho anh mất khống chế như vậy.
Lúc này cậu ba Nguyễn đã hoàn toàn không có ý thức nguy hiểm như trước, không còn chút ý chí cảnh giác, anh đã quên mất chuyện mình chọc tức cô lên đến chín tầng mây.
Lúc này trong lòng của anh chỉ có một suy nghĩ, chỉ còn lại một ý niệm trong đầu!
Anh hung hăng thở ra một hơi, sau đó mới đứng dậy đi vào trong phòng tắm.