CHƯƠNG
Hơn nữa anh còn đang đi công tác ở nước ngoài, ở đây giấy đăng ký kết hôn của bọn họ cũng không có tác dụng.
Rốt cuộc là anh suy nghĩ cái gì vậy?
“Cái này, cái này là giấy đăng ký kết hôn hả? Là của ai vậy?” Thư ký Lý không nhạy bén nhưng mà cũng không ngu ngốc, liếc mắt lên nhìn thấy đó là giấy đăng ký kết hôn, hơn nữa anh ta cảm thấy giờ phút này sở dĩ tổng giám đốc của mình kêu trợ lý Tô lấy ra là vì để cho anh ta nhìn.
Cho nên thư ký Lý đưa tay qua lấy giấy đăng ký kết hôn trong tay của Tô Khiết, sau đó mở ra, lúc nhìn thấy hai cái tên trên giấy đăng ký kết hôn thì…
Chỉ trong một giây, giống như như bị sét đánh vào đầu, thư ký Lý đứng đó không thể cử động được, chỉ có đôi mắt càng mở to hơn, càng mở càng to.
Tuy là tận mắt nhìn thấy nhưng mà anh ta lại không thể tin được, đây là giấy đăng ký kết hôn của tổng giám đốc nhà anh ta, mà một cái tên khác được vinh danh lại là Tô Khiết.
Là tên của trợ lý Tô.
Lúc nãy anh ta vừa mới nói chồng của trợ lý Tô là người như thế nào?
Anh ta nói với tổng giám đốc nhà mình chông của trợ lý Tô hẹp hòi, tàn nhẫn, có khuynh hướng bạo lực.
Nhưng mà giờ phút này quyển số nhỏ này tàn nhẫn nói cho anh ta biết, chông của trợ lý Tô chính là tống giám đốc nhà mình, cho nên lúc nãy anh ta đã mắng tổng giám đốc ở trước mặt của tổng giám đốc.
Anh ta nói rồi mà, tại sao tổng giám đốc nhà mình lại cứ nằng nặc đi vào phòng của trợ lý Tô, hóa ra bọn họ vốn chính là vợ chồng. Nhưng mà sao trợ lý Tô lại có thể như vậy được chứ, sao có thể lừa gạt anh ta như vậy được?
Trời ơi, sao có thể chơi như vậy được?
Lúc thư ký Lý nhìn về phía Tô Khiết lần nữa, ánh mắt cực kỳ ai oán, giống như là đang dùng thiên ngôn vạn ngữ để lên án. Tô Khiết âm thâm hít một hơi, nhìn thấy bộ dạng của thư ký Lý, cô chột dạ muốn chết đi được.
Sao cô lại không suy nghĩ đến chuyện sẽ phát triển thành tình trạng này, sao cô lại không nghĩ đến cái tên biến thái Nguyễn Hạo Thần này ra nước ngoài công tác mà còn mang theo giấy đăng ký kết hôn.
Thư ký Lý cũng không nói gì, chỉ là đưa giấy đăng ký kết hôn lại cho Tô Khiết, sau đó nhanh chóng rời khỏi. Lúc đi ra khỏi phòng còn không quên đóng cửa lại, Tô Khiết cảm thấy thư ký Lý chắc chắn cố ý.
Sau đó trong căn phòng cũng chỉ lại cậu ba Nguyễn và Tô Khiết đối mặt với nhau.
“Chồng à, sao anh đi công tác mà còn mang theo giấy đăng ký kết hôn vậy?” Tô Khiết không nghĩ ra, thật sự không nghĩ ra được, Nguyễn Hạo Thần ra nước ngoài công tác tại sao lại mang theo giấy đăng ký kết hôn trên người.
Rốt cuộc là anh suy nghĩ như thế nào vậy?
“Em nói thử xem.” Anh nhìn cô, môi mỏng chậm rãi cong lên, đẹp trai đến choáng váng, quyến rũ đến tận xương, cực kỳ gợi cảm. Nhưng mà trong mắt của Tô Khiết thì lại vô cùng đáng sợ.
Nguyễn Hạo Thần không nói cho cô biết kể từ giây phút ngược Liên Cung thành mảnh vụn, anh vẫn mang theo giấy đăng ký kết hôn ở bên người, cho dù là đi đến đâu đi nữa anh cũng mang theo.
Tô Khiết mấp máy môi không nói gì, giờ phút này cô cũng không thể nói được gì.
Có làm như thế nào cô cũng không nghỉ được hôm nay tất cả các kế hoạch của cô đều đã bị hủy bởi quyển sổ đăng ký kết hôn. Cô không cam tâm, nhưng lại không thể thừa nhận cô lại bại trận dưới tay của Nguyễn Hạo Thần một lần nữa.
Cô hiểu rất rõ lấy tính tình của Nguyễn Hạo Thần, tối hôm nay chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô.