CHƯƠNG
Lúc này, Tịch Xuyên nghĩ đến chính là phẫu thuật phá thai.
Nguyễn Trà My nghe thấy lời nói của Tịch Xuyên, sắc mặt càng trở nên khó coi hơn.
Tịch Xuyên cười lạnh một tiếng, sau đó quay sang người bên cạnh: “Cậu đi tra một chút cô Nguyễn hai ngày trước đã làm phẫu thuật gì.. “
“Xuyên, thật ra không có phẫu thuật gì, em hôm nay vừa khéo gặp được cô Hứa, vốn dĩ muốn chào hỏi với cô ấy, em cũng không hiểu cô Hứa sao lại nói ra những lời đó, cũng không biết những điều này cô Hứa đã nghe thấy từ đâu?” Sắc mặt của Nguyễn Trà My nhất thời trở nên trắng bệch, trước đây cô ta làm những chuyện đó có thể giấu được Tịch Xuyên, là vì Tịch Xuyên căn bản không quan tâm cô ta làm cái gì.
Nếu như Tịch Xuyên đi điều tra, chắc chắn sẽ tra ra.
“Xuyên, anh nếu như thật sự không muốn kết hôn, em có thể nói với bác gái, anh biết, em sẽ không khiến anh khó xử.” Nguyễn Trà My lại bày ra dáng vẻ lương thiện thấu hiểu lòng người.
“Anh biết mà, nhiều năm như vậy em vẫn mãi yêu anh, cho nên, vì anh, em có thể chịu đựng tất cả, có thể hy sinh tất cả, em thậm chí có thể…” Nguyễn Trà My nhìn Tịch Xuyên, mặt mày thâm tình, đương nhiên cũng có loại đáng thương cố tình giả vờ.
Tịch Xuyên nhìn dáng vẻ của cô ta, thật sự thấy buồn nôn, vừa rồi Hứa Dinh Dinh nói đến chuyện của Nguyễn Trà My với tổng giám đốc Lý, anh ta cũng nghe thấy, chính phản ứng vừa rồi của Nguyễn Trà My, anh ta không cần tra cũng biết xảy ra chuyện gì.
Chuyện phẫu thuật % cũng không phải chuyện gì tốt đẹp.
Thật tiếc cô ta vậy mà còn có thể nói ra những lời như thế này.
“Từ cổ trở lên của cô đều bị tê liệt rồi à?” Mồm miệng của Tịch Xuyên trước nay đủ độc, không có chút lưu tình.
Tịch Xuyên mắng người đều mang lời thô tục, hơn nữa trình độ mắng người cực siêu, người bình thường cũng nghe không hiểu. “A? Ý gì vậy?” Nguyễn Trà My sững người, trực tiếp ngây ra, căn bản nghe không hiểu ý của Tịch Xuyên.
Nhưng Tịch Xuyên không có quan tâm cô ta, trực tiếp kéo Hứa Dinh Dinh rời khỏi.
Anh ta đã lên kế hoạch tất cả rồi, điều mà anh cần làm chính là giải quyết vấn đề căn bản trước, anh ta không có thời gian ở đây phí lời với Nguyễn Trà My.
Nguyễn Trà My đã làm cái gì, đối với anh ta mà nói căn bản chả sao cả.
“Ý của anh ấy là nói cô não tàn” Có một cô gái ở xung quanh có lòng tốt giải thích hộ Nguyễn Trà My.
Vốn dĩ mọi người ở đây phần lớn đều không hiểu ý tứ trong lời nói vừa rồi của Tịch Xuyên, lúc này cô gái này vừa giải thích, mọi người đều không khỏi bật cười.
“Hừ, rốt cuộc ai là người thứ ba, sự phát triển của kịch bản này có hơi bất ngờ.”
“Người ta nam thâm tình, nữ dịu dàng, vừa nhìn chính là một đôi, cái người từ cổ trở lên đều bị tê liệt này chính là đến làm trò.”
“Quá thích người đàn ông đó rồi, thật ngầu, nếu như có một người đàn ông có thể bảo vệ tôi như thế kia, bảo tôi làm người thứ ba tôi cũng bằng lòng.”
“Thái độ vừa rồi của người đàn ông đó, cô cảm thấy anh ta sẽ để người phụ nữ mà anh ta thích làm kẻ thứ ba không? Cái người từ cổ hắt lên bị tê liệt này căn bản cái gì cũng không phải, không đính hôn, càng không có kết hôn, ngay cả bạn gái cũng không tính, cô gái vừa rồi rõ ràng mới là chính chủ.”
“Ừm, người ta vừa nhìn vào là biết chân ái rồi”
“Bà thím này vừa nhìn chính là loại không thỏa mãn dục vọng, cho nên mới có thể bàn hợp đồng” với đàn ông ba ngày ba đêm.”