Triệu An Ninh và Hoắc Liên Hàn thấm thoát đã ở bên nhau gần một năm, cổ phần tại công ty họ Triệu anh cũng đã giúp cô lấy lại, bây giờ gia đình họ Triệu cũng từ đó mà xuống dốc không phanh, gặp rất nhiều khó khăn ngày nào Triệu Lục cũng đến cầu xin cô tha thứ nhưng Triệu An Ninh sớm đã cắt đứt quan hệ cha con với ông ta cũng như không còn quan hệ với gia đình họ triệu nữa.
Hôm nay cô cùng thư ký Lâm đến công ty, mặc dù là công ty thuộc tập đoàn họ Triệu nhưng không một ai biết đến cô cũng như sự tồn tại của cô trong gia đình gọi Triệu, Triệu An Ninh đi vòng quanh công ty để khảo sát mọi thứ, nhân viên thấy cô thì đều xì xào bàn tán họ không biết cô là là chủ tịch mới nhưng rất nhanh họ đã biết được thân phận của cô trong cuộc họp nội bộ công ty.
“Vị tiểu thư trẻ này là chủ tịch mới sao?"
“Tôi nghe nói Hoắc tổng là người mua lại tập đoàn họ Triệu sao giờ là người khác đứng ra làm chủ tịch mà lại là phụ nữ."
“Tôi đoán thân phận của người nữ chủ tịch trẻ này phải có một địa vị rất cao mới được Hoắc tổng nhường lại ghế chủ tịch!:"
Trong phòng họp một lúc càng bàn tán xì xào to nhỏ, Triệu An Ninh ngồi bình thản trên ghế đưa mắt quét cả căn phòng.
“Một người câm mà cũng đòi làm chủ tịch để quản lý sao? Chẳng lẽ quản lý người câm với người điếc!"
Căn phòng im lặng trong giây lát rồi tiếp tục bàn tán, câu nói vừa rồi là của Triệu Thanh Kỳ do cô ta bức xúc vì bị cô lấy đi hết của cải của mình nên mới nói như vậy để mọi người ghét cô, Triệu An Ninh ánh mắt nhìn đứa em gái không biết điều của mình, cô đã cho ả ta một cơ hội làm việc tại công ty không muốn đuổi ả, mà giờ lại không biết thân phận của mình.
“Người câm thì sao? Người câm còn có lòng tự trọng biết thân biết phận của mình không giống như cô Kỳ đây!
Triệu An Ninh bỗng lên tiếng, nói rõ từng câu từng chữ dằn mặt Triệu thành Kỳ, tiếng cô vừa cất lên mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía cô còn triệu Thanh Kỳ thì tròn mắt không thể tin vào tai của mình.
“Đang nói được sao cô Kỳ lại bảo chủ tịch mình bị câm!"
Đúng là trước kia cô bị câm nhưng nhờ có Hoắc Liên Hàn đã ở bên cô giúp đỡ cô còn tìm một bệnh viện lớn và một bác sĩ có tiếng để giúp cô phục hồi lại giọng nói nói.
“Sao chị lại có thể nói được?"
Triệu An Ninh nhìn đứa em gái ngu dốt không biết điều của mình mà cười đểu.
“Nhờ ơn phước của cô Kỳ đây mà tôi mới có thể nói được!"
Ả ta cứng học không thể nói tiếp mà chỉ im lặng.
“Chắc mọi người cùng biết ai là người mua công ty này và cũng đang thắc mắc tại sao tôi lại là người ngồi ở đây phải không?"
“Chủ tịch chúng tôi rất thắc mắc mong chủ tịch có thể để giải thích cho chúng tôi biết."
“Thư Kỳ Lâm!"
“Vâng Thiếu phu nhân!"
Thư ký Lâm bắt đầu nói cho mọi người ở trong phòng họp về thân phận của cô.
“Đây là Thiếu phu nhân của Hoắc tổng cũng là con dâu chính đáng của nhà họ hoắc tên Triệu An Ninh!"
Thư ký Lâm vừa nói đến đây thì mọi người lại tiếp tục xì xào, trước giờ họ chưa từng nghe nói đến trong nhà họ Triệu lại có thêm một người con gái.
“Trước giờ tôi chưa từng nghe nói nhà họ triệu lại có thêm một người con gái?"
“Tôi chỉ nhớ Triệu Lục nói ông ta có một đứa con gái là Triệu thành kỳ thôi còn chưa nghe nói đến đứa con gái thứ hai!"
Triệu An Ninh đan tay vào nhau.
“Chắc mọi người cũng biết ông ta lấy hai vợ và tôi tôi là con của người vợ đầu tiên!"
“Là con của Đại phu nhân Triệu Lam sao?"
Cô gật đầu.
Trong công ty nếu nhắc đến mẹ của cô triệu Lam thì không ai là không biết đến, mẹ cô là một người phụ nữ mạnh mẽ kiên cường luôn luôn giải quyết mọi công việc tốt, bà biết người chồng bao nhiêu năm chung chăn gối với mình có người tình bên ngoài nhưng vẫn thờ ơ mà nhìn mọi thứ như vậy.
“Bây giờ tôi là chủ tịch ở đây nên có việc gì cứ thông báo cho tôi không cần nói cho cho gia đình họ triệu!"
Triệu An Ninh đứng dậy cùng thư ký Lâm đi về phòng làm việc của mình, nhìn căn phòng làm việc mà trước kia mẹ cô còn trẻ trẻ ngồi, giờ đây cô có thể thấy được những bước trả thù của mình đang tiến triển rất tốt.
Nói đến mẹ Triệu An Ninh dần dần muốn biết tại sao mẹ lại mất, trước giờ Triệu Tuyết luôn nói với cô là mẹ cô mất do tự tử giờ cô nghĩ lại thấy nó rất vô lý.
“ Thư ký Lâm!"
“Thiếu phu nhân có gì sai bảo sao?"
“Anh có thể giúp em điều tra xem năm đó tại sao mẹ em chết không?"
“Thiếu phu nhân người cần gấp không? Nếu gấp sẽ huy động để điều tra!"
“Em không cần gấp anh từ từ điều tra rõ ràng rồi báo lại cho em!"
“Vâng!"
Triệu An Ninh đang nghi ngờ đến việc mẹ mình không phải tự sát mà là bị sát hại..