Nghe cô nói vậy anh bất giác nhíu mày nhìn cô. Đang yên lành tự nhiên cô giận anh cái gì?
Tuy thắc mắc nhưng anh vẫn để máy tính bảng sang một bên rồi kéo cô ôm vào lòng. Anh hôn nhẹ vào tóc cô rồi vòng tay ôm cô thật chặt.
-" Em sao vậy?". Anh nhẹ giọng hỏi cô.
Cô không nói gì chỉ quay mặt sang cửa sổ. Anh yêu thương xoay mặt cô lại đối diệnvới mình rồi anh liền cúi xuống áp đôi môi mỏng của mình vào đôi môi của cô. Hôn một lúc lâu khi thấy cô bị mình chiếm hết không khí anh mới rời môi cô. Trước khi rời còn lưu luyến nhá nhẹ vào môi cô.
-" Anh bàn công việc một lúc. Em thấy mệt sao?". Anh nhẹ nhàng cất giọng hỏi cô.
-" Không có ". Nói rồi cô áp mặt lên ngực anh. Anh mặc cô nằm vậy bàn tay chỉ vuốt nhẹ tóc của cô.
- --------------------------------------------------------
Sau mấy tiếng ngồi máy bay cuối cùng cũng tới New York. Anh thấy cô đã ngủ nên không đánh thức cô mà chỉ nhẹ nhàng bế cô về phòng.
-" Y Y, mau đi tắm đi rồi ngủ". Anh phà hơi vào cổ cô. Cô mở mắt nhìn anh khẽ cười rồi ngồi dậy đi vào phòng tắm.
Anh khi thấy cô vào phòng tắm rồi thì liền cùng đám Tuấn Thành và Hạ Khải Phong đi lên thư phòng của anh ở tầng Trên.
- --------------------------------------------------------
-" Quân, bên Học viện quân sự Hoa Kỳ muốn nhờ chúng ta cung cấp một lô vũ khí cho họ để huấn luyện quân đội". Hạ Khải Phong nhìn anh nói.
-" Cậu nghĩ thế nào?". Anh cất giọng trầm trầm nói ánh mắt lạnh lùng khác hẳn với lúc anh bên cạnh cô.
- " Lão đại thuộc hạ thấy chuyện này không thành vấn đề". Minh Khiêm nhìn anh nói.
Sau đó Minh Khiêm cũng phân tích lợi ích cho anh nghe. Hơn cả nếu có thể hợp tác với Học Viện quân đội Hoa Kỳ cũng chỉ có lợi không có hại. Học viện quân đội Hoa Kỳ là trường quân đội lớn nhất New York.
-" Được". Anh gật đầu đồng tình. Rồi cùng họ trao đổi về vài việc của Tần Gia.
- --------------------------------------------------------
Quay lại phòng ngủ của anh
Cô vào phòng tắm vốn định tắm rữa một chút. Thấy chai sữa tắm trong phòng tắm cô hiếu kỳ rõ là anh không gần nữ sắc sao lại có cái này? Nhưng cũng chỉ là ý nghỉ. Cô nặn một ít sữa tắm thoa lên tay nhưng chợt mi mắt cô nặng. Bất giác cô ngủ luôn trong bồn tắm.
Lúc này có bốn người giúp việc mang đồ của cô vào phòng. Thấy cô ngủ quên nên họ lấy đại một cái khăn tắm quấn quanh người cô rồi đỡ cô vào giường ngủ.
Cô mê mang không biết gì họ chỉ đành lấy chiếc áo sơ mi của anh mặc vào cho cô đắp chăn ngay ngắn lại cho cô rồi rời đi.
Khi họ rời đi một lúc sau liền có một bóng người đi vào phòng anh. Người này dùng nước đá vừa tan đổ lên khắp giường của anh. Còn dùng điều khiển máy lạnh hạ nhiệt độ tới mức thấp nhất.
Nhìn cô nằm trên giường người này khẽ nhếch môi sau đó rời đi như không có việc gì. Trong phòng anh bây giờ chẳng khác nào kho đông.
Khoảng tiếng sau cô mơ màng tỉnh dậy. Đầu truyền đến một cơn đau dữ dội, toàn thân ê ẩm khó chịu. Hơn nữa lại thấy rất rất lạnh.
Cô nhíu mày bật đèn lên và sau đó mở tủ lấy một chiếc áo khoát vào người. Cô chợt nhíu mày nhìn quanh căn phòng. Chiếc giường của cô bị ướt hầu như không một chổ khô. Còn máy lạnh trong phòng thì lại ở mức độ thấp nhất.
Cô vội chạy ra khỏi phòng đi tìm anh. Cô đi khắp nhà nhưng không thấy anh. Cả đám người Tuấn Thành cũng không thấy. Cô nhíu mày sao đó đi lên thư phòng của anh.
- --------------------------------------------------------
cốc...cốc
Lên đến thư phòng của anh ánh sáng trong phòng còn hiện ra ngoài bất giác cô gõ lên cửa.
Bên trong khi nghe tiếng gõ cửa họ quay sang nhìn anh. Vốn giờ này đã giờ phút theo lý người làm của biệt thự đều đã nghỉ ngơi. Còn cô chắc đã đi ngủ vậy ai gõ cửa?
-" Bảo Lâm ra xem là ai". Anh lạnh giọng nói.
Bảo Lâm dạ một tiếng rồi ra ngoài mở cửa. Anh ta hiểu rất rõ tính của anh nên một tay cầm tay cửa một tay cầm súng. Cho dù là ai nhưng nếu dám lên nơi này chỉ có thể chết.
Vừa mở cửa ra tay cầm súng anh chỉ vào người bên ngoài. Chợt bàn tay anh ta khựng lại khi thấy cô. Cô thấy anh ta chỉ súng vào mình bất giác nhíu mày.
Thấy cô nhìn mình anh ta vội thu súng lại tránh sang một bên cho cô. Cô thấy anh đang ngồi trên ghế salon trong phòng thì liền chạy vào ngồi trong lòng anh.
-" Sao vậy?". Thấy cô ôm mình anh nhíu mày sao cô lại ở đây?
-" Em thấy khó chịu". Nói rồi cô tay ôm anh bất giác cô buông lỏng.
Thấy vậy anh vội đỡ cô nhưng người cô nóng như lửa đốt. Anh vội bế cô để lên chiếc giường trong phòng. Do trước kia khi làm việc xong anh hãy ở lại thư phòng nên sẵn có trong phòng chiếc giường.
Bảo Lâm thấy vậy vội tới kiểm tra cho cô. Sau đó nhờ Tuấn Thành lấy giúp anh ta dụng cụ. Một lúc khi Tuấn Thành mang hộp y tế cả thuốc đưa cho Bảo Lâm anh ta liền lấy thuốc đưa cho anh
- " Lão đại, cô ấy bị sốt do ở trong môi trường lạnh quá lâu". Bảo Lâm nhìn anh nói.
Anh gật đầu không nói gì chân mày chợt nhíu lại. Cô ở trong phòng thì môi trường lạnh đâu ra? Chẳng lẽ...