Một lúc sau cả hai cùng đến khu trung tâm mua sắm lớn nhất ở New York. Cô và anh bước vào nhanh chóng thu hút được mọi ánh nhìn. Một cô gái xinh đẹp làn da trắng mịn nhẹ nhàng, đôi môi anh đào đỏ thắm. Người bên cạnh là một hảo soái ca, dáng người cao trên m nhưng từ người anh lại thoát ra một vẻ lạnh lùng, bá đạo. Mọi người trong khu mua sắm nhìn anh đắm đuối.
Ngược lại với dáng vẻ lạnh lùng kiêu ngạo của anh. Khi thấy người ta cứ mãi nhìn vào anh thì đôi chân mày cô khẽ nhíu lại. Ánh mắt thoát lên một vẻ khó chịu. Cô ôm cánh tay anh rồi lôi anh đi thật nhanh.
- " Tần Tổng chào ngài". Đang đi đến khu mua sắm dành cho nữ thì cô và anh gặp một người đàn ông trung niên. Ông ta cúi người chào anh, chỉ thấy anh gật nhẹ đầu.
- " Không biên ngọn gió nào đưa Tần tổng đến đây vậy?". Ông ta nhìn anh nói.
- " Tôi đưa cô ấy đi mua ít đồ". Anh nhìn ông ta nói.
Ông ta nghe vậy liền gật đầu rồi ra hiệu cho vài cô bán hàng ở đây đưa cô đi lựa đồ. Sau đó ông ta cùng anh đi lại sofa ở gần đó ngồi đợi cô.
Cô cùng cô nhân viên kia đi đến khu mua sắm. cô gái kia chỉ đi theo cô lâu lâu thì gợi ý cho cô vài chiếc váy hợp với dáng người của cô.
- " Phiền hai cô đưa tôi sang khu mua sắm cho nam được không?". Cô dịu dàng nhìn hai cô nhân viên kia nói.
Hai cô nhân viên nghe vậy liền gật đầu rồi đưa cô sang khu mua sắm dành cho nam. Họ thấy cô thật sự rất khác với những người đến đây mua sắm. Cô vừa dịu dàng, nói chuyện lại dễ nghe không giống với mấy cô tiểu thư kia cứ khi đến đây là bắt họ phục vụ này kia kia nọ.
Cô đến khu mua sắm cho năm rồi lập tức bắt tay vào chọn những mẫu áo sơ mi tốt nhất. Cô lựa áo sơ mi xong rồi lại tiếp tục lựa vest cho anh, Hạ Khải Phong, Tuấn Thành, Minh Khiêm, Bảo Lâm, Tô Hàm, Ngụy Tôn.
Sau một lúc khi mua sắm cho bọn họ xong cô liền cùng nhân viên đi ra tìm anh. Lúc vừa đến gần anh thì ngoài cửa có một đôi nam nữ đi vào. Cô có vẽ cũng không để tâm lắm, nên cứ việc đi lại ngồi cạnh anh.
- " Ông chủ". Hai cô nhân viên nhìn người đàn ông bên cạnh anh nói.
Ông ta gật đầu nhìn nhân viên của mình.
Cô đưa giỏ đồ mình mua cho anh, anh liếc nhìn trong giỏ hàng rồi lại nhíu mày. Cô mua rất nhiều đồ vest nhưng lại rất ít đồ của cô.
- " Haizzz, Có một số cô gái cứ thích giả nai, để được lòng tin tưởng của những người đàn ông khác". Cô gái đi cùng với một chành thành niên vừa vào liền cất giọng nói.
- " Tất cả mẫu váy mới, và cả những bộ quần áo nào phù hợp với cô ấy giao về biệt thự Tần Gia". Anh đứng dậy nói rồi cùng cô ra ngoài.
- " Người của tôi, không đến lượt cô nói". Khi đi ngang cô gái kia anh không quên nói một câu kèm theo một luồn sát khí khiến cô ta bất giác run nhẹ.
Cô cùng anh ra xe và về biệt thự Tần Gia. Cô và anh bước vào trên tay cầm theo rất nhiều giỏ hàng khác nhau. Cô đi lên phòng của anh còn anh thì lại đi lên thư phòng để bàn bạc một số công việc.
Một lúc sau khi cô sắp xếp đồ đã mua lại rồi cho vào giỏ đựng hàng khi nãy và mang theo chúng lên thư phòng của anh.
- " Em vào được không?". Cô đứng trước thư phòng của anh gõ nhẹ rồi lên tiếng nói.
- " vào đi". Anh nói vọng ra. Cô nghe vậy liền đi vào phòng với trên tay đang cảm túi hàng.
- " Mọi người nghĩ ngơi một lúc đi, tôi có đồ cho mọi người". Cô nhìn đám Tuấn Thành nói.
Họ nghe cô nói vậy liền nhíu mày nhìn cô. Nè họ đang làm việc đấy chứ không rãnh mà đùa với cô đâu à nha.
Tuy vậy nhưng họ vẫn ngừng việc của mình lại nhìn xem cô làm gì. Anh cũng nhíu mày nhìn cô.
Lúc này cô đưa túi đựng đồ cho đám Tuấn Thành. Họ nhíu mày nhìn nhau cũng không lên tiếng.
- " Tặng các anh, các anh vất vả rồi". Cô nói rồi cười nhìn họ.
Họ cầm lấy rồi bất giác nhìn sang anh. Thấy anh không phản ứng gì nên họ nhận lấy theo thứ tự. Rồi chợt gật đầu một cái xem như lời cảm ơn cô.
- " Tiểu Ngạn, anh làm gì vậy? Bao giờ mới xong? ". Thấy họ nhận đồ thì cô cười rồi đi lại ngồi cạnh anh hôn nhẹ vào má anh và hỏi.
- " Bọn anh đang bận chút việc, chắc đến tối sẽ xong". Anh nói rồi xoa đầu cô.
- " Em xin lỗi không biết mọi người bận như vậy. Vậy thì anh làm việc đi em về phòng đây". Cô nói rồi đứng dậy rời đi.
Anh không nói gì rồi lại tiếp tục bàn công việc với đám người kia. Họ đều cất đi đồ của mình rồi tiếp tục vào việc thảo luận với anh.
- ----------------------------------------------------------
Tối đó
Khi bàn xong việc anh về phòng và tắm rữa. Mấy tên kia cũng về phòng tắm rửa lại rồi cùng nhau xuống phòng ăn.
Khi vừa đến nơi anh thấy trên bàn ăn có một chiếc bánh kem tầng rất to. Đặt ngày trên bàn, anh nhíu mày.
- " Quân, em đặt bánh cho anh đó. Anh ăn thử đi". Tiểu Dã lúc này đi vào thấy anh nhìn vào bánh kem của mình thì mỉm cười nói.
Lúc này trong bếp các đầu bếp của anh lại cùng nhau đem rất nhiều món ăn ra ngoài. Đa phần là món ăn của Trung Quốc. Anh đang nhíu mày thì trong bếp người đàn ông cùng mang một chiếc bánh kem tầng ra. Chiếc bánh mang ra sau hoàn toàn khác với cái của Tiểu Dã.
Chiếc bánh kem được làm thành hình trái tim, còn có những ống thủy tinh chia ra từng tâng khác nhau. Nhìn rất đẹp, mỗi tầng là một hương vị khác nhau.
Lúc này cô từ trong đi ra và tiến lại ôm anh vào lòng. Thấy cô ôm mình anh cũng vòng tay ôm lại cô.
- " Tiểu Ngạn, sinh thần vui vẻ. Bánh kem đó là em tự làm cho anh". Cô dịu dàng nói.
Nghe cô nói tự tay làm bánh kem cho anh thì tim anh như được ai đó rót mật vậy ngọt vô cùng. Tiểu Dã thấy vậy liền tức giận nhìn cô. Trước giờ cô ta luôn là người chuẩn bị bánh kem cho anh vậy mà nay cô lại dám thay cô ta chuẩn bị.
- " Tiểu Ngạn, chưa biết cô ta có âm mưu gì. Nên ăn bánh của em đi". Tiểu Dã nhìn anh nói, ánh mắt cay độc nhìn về cô.
- " Không cần, tôi muốn thưởng thức tay nghề của cô ấy". Anh lạnh lùng nói rồi ngồi vào bàn ăn.
- " Vậy còn bánh của em?". Tiểu Dã nghe anh nói vậy không cam tâm nói lại.
- " Bỏ đi". Anh nói rồi kéo cô ngồi trên đùi mình. Hôn nhẹ vào trán cô.
Nghe anh nói vậy hai người làm liền lấy bánh kem của Tiểu Dã đem bỏ đi. Cô ta tức tối nhìn theo chiếc bánh đã bị mang đi kia rồi lại nhìn cô.
- " Cố Lạc Y, tôi không bỏ qua cho cô đâu" cô ta thầm nghĩ.