thấy hắn xúc phạm pa nó,nó tức giận quát -"này tên kia...đừng có ỷ giàu rồi làm gì thì làm muốn xúc phạm ai cũng được nha...ít ra pa tôi cũng bằng tuổi pa cậu nên cậu ăn nói đàng hoàng tôn trọng người lớn chút đi"
-TẠI SAO TÔI PHẢI TÔN TRỌNG CON NỢ CỦA MÌNH...? hắn nói với âm lượng vừa đủ vừa nhấn mạnh từng chữ
-cái gì...? cậu nói gì tôi không hiểu...cái gì mà con nợ chứ? nó bất dác hỏi lại hắn
-cô định giả điên đến khi nào nữa...cô hãy nhìn kĩ cái này là cái gì rồi hãy nói.hắn nói rồi giơ tờ giấy nợ của pa nó với tổ chức của hắn lên trước mặt nó
-c...ái...n...ày...?nó ấp úng
bg-ssp-{height:px}
-số tiền nợ là tỷ, tiền lãi là triệu, còn tiền chậm trễ ngày trả nợ là triệu, còn nữa tiền bồi thường cho những người bị con nhỏ này đánh là triệu ...tổng cộng là tỷ triệu...thiên ân chen vào vừa nhìn sổ vừa luyên thuyên một hồi
-không đúng,...rõ ràng ngày trước các người đã nói số tiền phải trả là tỷ nhưng sao giờ các người lại lật lọng thành tỷ triệu chứ...pa nó ngập ngùng lên tiếng
-ông bị điếc hay sao mà hỏi ngớ ngẩn như vậy hả...nếu có trách hãy trách con gái cưng của ông kìa chứ đừng có thắc mắc với chúng tôi. thiên ân bộc lộ bản chất độc ác của mình lạnh lùng lên tiếng
-nè các người đừng có vô lí quơ đũa cả nắm mà ức hiếp người khác như vậy...việc tôi làm tôi tự chịu không liên quan đến gia đình tôi...nó tỏ ra bình tĩnh lên tiếng mặc dù trong lòng rất sợ và tự trách hành động lỗ mãn của mình đã đắc tội với bọn người của tổ chức xã hội đen khét tiếng này,...nếu như nó hành động có suy ngĩ và không bồng bột dại dột thì gia đình nó đã không đến nỗi khốn đốn như vậy nó thực sự hối hận nhưng vẫn tỏ ra không có gì