-này cậu muốn chết hả sao cậu lại tự ý làm như vậy hả...nếu như cậu ấy mà biết thì cậu sẽ ra sao không hả.thiên anh tỏ ra lo lắng
-mình biết điều đó nhưng mà cậu ấy là người thân nhất của mình...mình không thể bỏ mặc cậu ấy được...thiên anh à là người đem cơm cho cậu ấy đúng không...cậu là người bạn duy nhất của mình ở đây, mình không thể mất cậu cũng như mình không thể mất cậu ấy...mình xin cậu hãy giúp mình cứu cậu ấy ra được không...linh nhi ra sức thuyết phục thiên anh,dường như bị linh nhi khuất phục thiên anh miễn cưỡng nhận lời mà cả hai không lường trước được hậu quả... sau một cuộc bàn luận ra kế hoạch cả hai đã đi đến quyết định
_________________
Dương ngọc thiên anh tuổi IQ / là một cô gái xinh đẹp,thông minh,hoạt bát, vui vẻ luôn được người khác yêu quý và đặc biệt rất yêu thiên ân luôn bám theo thiên ân...nhưng sau một sự cố cô đã từ một cô gái luôn luônbg-ssp-{height:px}
vui vẻ lúc nào trên môi cũng hiện hữu nụ cười đã trở thành một cô gái lạnh lùng vô cảm với tất cả mọi thứ_là con gái tập đoàn điện thoại di động lớn thứ thế giới
sáng hôm sau, nó thức dậy với tâm trạng ểu oải mệt mỏi với những vết thương bầm tím trên người đang đau nhứt nó xuýt xoa những thương và tự xót cho số phận của mình càng nghĩ nó càng căm hận bọn hắn đã không có lương tâm ra tay quá tàn nhẫn, nó đang say sưa với vết thương mà không để ý gì đến xung quanh khi thiên anh mang cơm vào được một lúc mà nó không nhận ra đột nhiên nó thấy sau gáy rợn rợn cảm giác như có người đứng ở sau lưng nên nó quay lại và -"á....." cậu vào lúc nào thế sao mình không nghe thấy tiếng mở cửa? nó giật mình rồi nhanh chóng bình tĩnh lại hỏi thiên anh -"tại mình vào mà cậu không để ý đến thôi" thiên anh vừa nó vừa đúc cơm vào trong lồng sắt cho nó