miệng lên tiếng nhưng mắt vẫn còn nhắm nghiềng..."anh muốn gì..." nó thực sự sợ hãi muốn đứng dậy bỏ chạy nhưng đôi chân phản chủ vẫn im bất động mặc cho ý chí và ý thức của nó đang đấu tranh gay gắt... "muốn gì...em hãy nhớ lại xem em đã hứa gì khi cầu xin tôi tha cho gia đình em hả?"hắn mở mắt ra nhìn nó lên tiếng "hơ..." Nó sực nhớ ra là sự tự do của nó thuộc về hắn và nó đã sai lầm khi bỏ trốn làm liên lụy rất nhiều người khuôn mặt nó trở nên ngơ ngác một cách trong sáng chứa đựng nỗi sợ hãi trong lòng...Nó run lên nhưng cố nén không để bộc lộ ra dương mắt lạnh lùng đáp lại hắn ra vẻ uy nghiêm tỏ ra không sợ hãi...Hắn tiến lại gần nó từng bước từng bước thật chậm không khỏi làm nó sợ thấp thỏm lo âu, hắn dừng lại trước nó nhẹ nhàng nâng niu chiếc cằm của nó như đang nâng niu một con vật cưng của mình và "CHÁTTT..." một cái tác nữa lại in hằn trên mặt nó mà chủ
nhân của cái tác không ai khác mà chính là hắn... dấu tay in hằn lên mặt nó đây là cái tác thứ mà nó nhận được từ hắn...Nó sững sờ khi hắn trông rất đáng sợ lạnh lùng không chút mảy may đ̉ến nỗi đau của nó phải chịu chợt hai hàng nước mắt của nó lăn dài trên mặt làm hắn có chút xao động... "mới có như thế mà đã khóc rồi sao...Chẳng phải em mạnh mẽ lắm sao...? " hắn lên tiếng chế giễu nó "muốn giết thì giết đừng nhiều lời..."nó ngoan cố "được lắm em vẫn còn già mồm sao em không nghũ rằng có thể vì em mà các bạn của em có thể bị liên lụy không..." hắn lên tiếng đe dọa "có gì thì anh nhắm vào tôi đừng có đụng đến bạn của tôi" nó trừng mắt nhìn chằm chằm vào hắn..."cô còn không đủ sức bảo vệ ình mà đi lo cho người khác sao...thật nực cười...nhưng đã quá muộn rồi cô và đám bạn của cô sẽ bị trừng trị thích đáng..."hắn rồi lôi nó đi sềnh xệch đi giữa rừng