Chương 1156 Thịnh Hoàn Hoàn lạnh lùng nói: “Phía Đường Thị tôi sẽ có cách xử lý.” Hứa Phi phòng PR hỏi: “Nếu không tìm về được thì sao? Chuyện này đã truyền ra ngoài rồi, sinh ra ảnh hưởng rất nghiêm trọng với công ty chúng ta, sáng sớm phòng của chúng tôi sắp bị điện thoại của các phóng viên gọi nổ.” Bởi vì việc này, Thịnh Hoàn Hoàn và Thịnh Thế bị đưa lên hotsearch, đám cư dân mạng nhao nhao bình luận: Mới ngủ một giấc mà Thịnh Hoàn Hoàn sắp tiêu đời rồi sao? Cao Tễ lại nói lời nghiêm khắc tàn khốc: “Chuyện này còn nghiêm trọng hơn cô nghĩ nhiều, lấy năng lực của cô căn bản không xử lý được, tôi đề nghị để Chu tổng giám giải quyết cục diện rối rắm dùm cô.” Dương Lập được hời mà còn khoe mẽ: “Cũng chỉ có Chu tổng giám có năng lực giảm thiểu tổn hại của chuyện này đối với Thịnh Thế xuống nhỏ nhất.” Phương Tử Hiên phòng dự án lạnh lùng chế giễu: “Đúng vậy, cứ giao chuyện này cho Chu tổng giám xử lý đi, Thịnh tổng không cần lo, không phải cúp Hoa Đào mời cô đi dự thi sao, cô cứ yên tâm đi đi!” Thịnh Hoàn Hoàn không chút cảm xúc mà nhìn những người này, nếu không phải cô dứt khoát thẳng tay biến bị động thành chủ động thì hôm nay cô đã bị họ truất quyền thật rồi. Đường đường là tổng giám đốc Thịnh Thế mà lại biến thành bình hoa di động. Còn hại công ty tổn thất một món tài sản kếch xù. Dù sao cảnh sát cũng không đến nhanh như vậy, cô có thể chơi đùa với bọn họ một lát. Thịnh Hoàn Hoàn ung dung nhìn về phía Chu Tín: “Vậy Chu tổng giám có cách nào cứu vãn?” Chu Tín nói: “Đương nhiên là có cách, nếu thật sự không tìm tủ sắt về được thì tôi sẽ mang tiền bồi thường đích thân đến Đường Thị thỉnh tội, chuyện còn lại phải nhờ mọi người phối hợp.” Dương Lập tỏ ý: “Chúng tôi nhất định sẽ cố hết sức phối hợp, không cản trở công ty.” Lúc nói chuyện, họ nhìn chằm chằm vào Thịnh Hoàn Hoàn như ám chỉ điều gì. Các cao tầng khác cũng oán trách trừng Thịnh Hoàn Hoàn. Thịnh Hoàn Hoàn thản nhiên nói: “Nếu các người đã có cách giải quyết thì tôi cũng yên tâm. Tiếp theo chúng ta tâm sự xem là ai xông vào công ty trộm tủ sắt của chúng ta.” Phòng họp yên tĩnh mấy giây, Dương Lập mới dẫn đầu mở miệng: “Cảnh sát còn tra không được thì làm sao chúng tôi biết.” Thịnh Hoàn Hoàn nói: “Tôi bảo các người đoán, cứ to gan mà đoán, ai cảm thấy hứng thú với dự án Đường Thị này, ai không muốn để dự án này thành công nhất.” Cao Tễ nói rõ: “Làm sao dám đoán chuyện này chứ.” Thẩm An Nhiên phòng RD lại nói: “Tôi cảm thấy rất có thể là công ty đối thủ của chúng ta, ví dụ như…” Thẩm An Nhiên liên tục nói ra mấy công ty: “Lúc trước lúc cạnh tranh, những công ty này nhất quyết muốn có được dự án này, sau khi chúng ta thất bại thì rất có thể dự án này sẽ rơi vào tay họ.” Các cao tầng khác đều cảm thấy rất có lý, là đối thủ của công ty làm. Nhưng quản lý tài vụ Thẩm Nam lại nói: “Vì sao nhất định là đối thủ của công ty, cũng có thể là người trong nội bộ công ty chúng ta.” Câu nói này lập tức làm dâng lên ngàn cơn sóng lớn. Chỉ thấy Thịnh Hoàn Hoàn tán đồng gật đầu: “Tôi cảm thấy Thẩm Nam nói rất có lý, vì sao nhất định là đối thủ của công ty, chẳng lẽ công ty chúng ta không có người không muốn dự án Đường Thị được tiến hành thuận lợi?” “Thịnh tổng có ý gì?” “Cô đang hoài nghi chúng tôi sao?” Các cao tầng nghe Thịnh Hoàn Hoàn nói vậy thì lập tức tức giận, thì ra tối hôm qua Thịnh Hoàn Hoàn gọi điện thoại mắng từng người là vì hoài nghi kẻ trộm nằm trong số bọn họ!