Thịnh Hoàn Hoàn thấy Lăng Tiêu hồi lâu vẫn không nói lời nào, cô ngẫm nghĩ rồi nói với hắn: “Lúc tới đã xảy ra tai nạn xe, không phải anh hoài nghi có người làm sao, đêm nay đừng trở về.”
Lăng Tiêu nghiêng mặt qua, ngoài cười nhưng trong không cười mà nhìn cô: “Nếu là người làm, cô trở về với tôi thì vừa vặn có thể làm bia đỡ cho tôi.”
Lấy cô làm bia đỡ?
Chuyện này không phải nói giỡn, Lăng Tiêu thật sự làm ra được.
Ngực Thịnh Hoàn Hoàn trầm xuống, vươn tay bế Lăng Thiên Vũ đang mơ màng sắp ngủ lên: “Tôi không muốn trở về, muốn về thì một mình anh về đi.”
Vừa dứt lời, cô ôm cậu nhóc đi nhanh lên lầu.
Lăng Tiêu: “...”
Hiện tại lá gan của cô càng ngày càng to, là muốn tạo phản sao?
Thịnh Hoàn Hoàn ôm Lăng Thiên Vũ lên lầu liền trực tiếp vào phòng tắm, khi cô ôm cậu nhóc thơm ngào ngạt đi ra liền thấy Lăng Tiêu đang cao ngạo ngồi trên sô pha.
Cô mặc áo ngủ vào giúp Lăng Thiên Vũ rồi đặt cậu lên giường, cậu nhóc mệt mỏi, ngã đầu liền ngủ.
Thịnh Hoàn Hoàn lại tìm được quần áo của Lăng Tiêu từ tủ quần áo: “Anh muốn đi tắm trước không?”
Lăng Tiêu lạnh lùng liếc nhìn cô một cái, đi nhanh đến phòng tắm, thấy cô còn ngây ngốc đứng đó thì không vui nói: “Còn không mau tiến vào mở nước cho tôi, tôi bị thương thành như vậy, cô cảm thấy tôi còn có thể tự tắm sao?”
Thịnh Hoàn Hoàn không nói cái gì, chấp nhận số phận mà đi theo.
Còn không phải tắm cho hắn sao, có gì khó, cũng không phải cô chưa thấy qua hai lượng thịt trên người hắn.
Thịnh Hoàn Hoàn ngồi bên bồn tắm, nhìn nước trong bồn càng ngày càng nhiều, trong phòng tắm là một mảnh yên tĩnh, tiếng nước chảy đặc biệt rõ ràng.
Rõ ràng có hai người, lại lạnh lẽo vắng lặng hơn cả đêm một mình.
“Được rồi, có thể tắm.” Thịnh Hoàn Hoàn thử nhiệt độ nước rồi đứng lên.
Lúc này Lăng Tiêu mặt không cảm xúc đột nhiên nói: “Cô đừng tưởng rằng tôi đang dung túng cô, bởi vì tay bị thương nên tôi mới miễn cưỡng ở lại qua đêm.”
Thịnh Hoàn Hoàn: “À, tôi biết.”
Lăng Tiêu nhìn gương mặt không chút sức sống của Thịnh Hoàn Hoàn, trong lòng có chút bực bội, vì sao hắn lại làm điều thừa mà nói những lời này?
Đại khái là đêm nay quá yên tĩnh!
Trước kia đều là Thịnh Hoàn Hoàn chủ động tìm đề tài, ríu rít nói không ngừng bên tai hắn, đột nhiên trở nên an tĩnh lạnh nhạt như thế làm Lăng Tiêu không thích ứng.
Lăng Tiêu cởi áo khoác ra ném qua một bên, thấy Thịnh Hoàn Hoàn bình tĩnh đứng một bên thờ ơ thì đưa tay về hướng cô: “Lại đây giúp tôi cởi áo.”
Thịnh Hoàn Hoàn cũng không làm ra vẻ, trực tiếp tiến lên giúp hắn cởi bỏ thắt lưng.
Sau đó quần hắn rơi xuống đất.
Thịnh Hoàn Hoàn ngẩng đầu nhìn hắn: “Còn muốn tiếp tục sao?”
Lăng Tiêu lạnh nhạt nói: “Tiếp tục.”
Cuối cùng, Thịnh Hoàn Hoàn vẫn dời mắt đi, Lăng Tiêu đột nhiên đè đầu cô lại, nhắm thẳng vào đôi môi mê người kia...
Qua thật lâu, Lăng Tiêu mới cảm thấy mỹ mãn mà buông cô ra.
Lần này mặt Thịnh Hoàn Hoàn đã đỏ ửng, hơi thở không ổn định, rốt cuộc Lăng Tiêu cũng tìm được chút cảm giác thành tựu, tâm tình âm trầm cả ngày lập tức trở nên trong sáng.
Lúc này liền nghe Thịnh Hoàn Hoàn nói: “Không phải môi anh là vùng cấm sao? Không phải nói mùi vị của tôi không bằng người khác sao, vì sao còn muốn chạm vào tôi?”
Mới có hai ngày mà đây đã là lần ba, những lời nói trước đó của người đàn ông này đều là đánh rắm sao?
Đáy mắt Lăng Tiêu xẹt qua một tia xấu hổ buồn bực, vươn tay nắm lấy cái cằm tinh xảo của cô: “Nhớ kỹ, cô là vợ tôi, tôi muốn làm gì thì làm, hiểu chưa?”
Nói xong, hắn buông cô ra, bước vào bồn tắm, thoải mái nằm xuống rồi ra lệnh: “Còn thất thần làm gì, tắm, tắm kỹ cho rôi.”
Thịnh Hoàn Hoàn cũng không phản kháng, chỉ coi hắn là Lăng Thiên Vũ kích cỡ lớn.
Cô bóp chút sữa tắm ra, tạo bọt rồi xoa lên người hắn, cẩn thận tránh đi vết thương trên cánh tay hắn...
Lăng Tiêu nhìn cô gái ngoan ngoãn trước mắt với đôi môi sưng đỏ, đôi môi mỏng hơi nhếch lên, đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ lên bồn tắm, nhìn có vẻ rất hưởng thụ.
Rất nhanh, Thịnh Hoàn Hoàn đã tắm xong nửa người trên của hắn, tiếp theo không biết xuống tay thế nào, chỉ ngẩng đầu nhìn hắn: “Xong rồi.”
Lăng Tiêu hơi nhướng mày kiếm lên: “Lúc cô tắm chỉ tắm nửa người trên?”
Thịnh Hoàn Hoàn nhíu mày: “Anh xác định muốn tôi tắm cho?”
Lăng Tiêu: “Làm.”
Thịnh Hoàn Hoàn liếc nhìn xuống dưới nước, thật sự không ra tay được.
Đúng lúc này, Lăng Tiêu vươn tay nắm cánh tay cô kéo mạnh một cái, cả người Thịnh Hoàn Hoàn rớt vào bồn tắm, cứ như con gà rơi vào nồi canh.
Sâu trong cổ họng Lăng Tiêu phát ra tiếng cười sung sướng, Thịnh Hoàn Hoàn còn chưa kịp phản ứng thì quần áo trên người đã bị hắn hạ độc thủ, môi lại bị hôn, tùy ý đoạt lấy...
Thịnh Hoàn Hoàn bị Lăng Tiêu ôm ra khỏi phòng tắm.
Vết thương của Lăng Tiêu đang đổ máu, hắn nhìn cô gái mệt đến lười nhúc nhích trên giường thì tự cầm hòm thuốc đi băng bó, lúc này mới phát hiện từng vết cào trên cánh tay: Con mèo hoang nhẫn tâm này!
Lăng Tiêu rửa sạch vết thương xong thì trở lại giường, cô gái trên giường đã ngủ rồi, vệt ửng đỏ trên gương mặt trắng nõn còn chưa biến mất, điềm tĩnh lại quyến rũ.
Đây là lần đầu tiên Lăng Tiêu nhìn thấy dáng vẻ này của Thịnh Hoàn Hoàn, vừa rồi cô trong phòng tắm cực kỳ quyến rũ...
Đêm nay, lần đầu tiên Lăng Tiêu học được cách lấy lòng phụ nữ như thế nào.
Trước nay hắn không ngờ mình sẽ đi lấy lòng một cô gái, đặc biệt là trong chuyện này, nhưng hắn lại làm, cảm giác còn tốt đến đáng chết!!!
Lăng Tiêu xốc chăn lên nằm xuống bên cạnh Thịnh Hoàn Hoàn, trên khuôn mặt tuấn tú mang theo sự lười biếng sau khi được thoả mãn, đêm nay thể xác và tinh thần của hắn đều được làm dịu.
Sáng sớm hôm sau, Thịnh Hoàn Hoàn bị Lăng Tiêu đánh thức, trên gương mặt bảnh trai mang theo chút tà khí, nhìn như tên lưu manh hư hỏng, cô cắn chặt môi, qua thật lâu hắn mới cảm thấy mỹ mãn mà buông tha cô.
Sau khi Lăng Tiêu xuống giường, Thịnh Hoàn Hoàn đã không còn buồn ngủ.
Khác với sự sung sướng của Lăng Tiêu, Thịnh Hoàn Hoàn thực mâu thuẫn ảo não, rõ ràng không có tình cảm với hắn, nhưng thân thể vẫn... cảm giác này làm cô thực hổ thẹn.
Khi Lăng Tiêu đi ra từ phòng tắm thì cả người rất thoải mái sảng khoái.
Thịnh Hoàn Hoàn kéo khăn trải giường lên, sau đó đi vào phòng tắm, khi cô rửa mặt ra khỏi đó thì đã thấy Lăng Tiêu đang ngồi trên sô pha mở video hội nghị.
Cô trang điểm thật nhạt, “Thuận tiện” che đi dấu vết Lăng Tiêu để lại trên cổ, khi lấy lại tinh thần thì Lăng Tiêu đã đứng ở phía sau.
Hắn nói: “Tôi đói bụng.”
Những lời này đột nhiên làm Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy rất mập mờ.
Cô đứng lên, xoay người nhìn về phía Lăng Tiêu, nhẹ giọng nói với hắn: “Anh còn nhớ mấy ngày trước tôi có nhắc đến với anh chuyện tôi muốn mời mẹ đến nhà chơi không.”
Lăng Tiêu không phản đối: “Sau khi ăn bữa sáng, mọi người có thể cùng trở về.”
Thịnh Hoàn Hoàn nghe xong thì hỏi theo phản xạ: “Anh không trở về chung với chúng tôi sao?”
“Tôi phải đến công ty một chuyến.” Lăng Tiêu nhướng mày lên: “Thế nào, cô muốn tôi trở về cùng?”
Đương nhiên không phải, lần này mẹ và bà ngoại đi đến Lăng gia, chủ yếu là xem xét thứ dơ bẩn dưới hầm giam kia, nếu hắn không có mặt thì chuyện này sẽ trở nên càng đơn giản.
Nhưng hiện tại Lăng Tiêu hỏi như vậy, tất nhiên Thịnh Hoàn Hoàn không thể trực tiếp phủ nhận, cô trái lương tâm mà gật gật đầu: “Ừm.”
Nghe câu trả lời của Thịnh Hoàn Hoàn, khóe miệng Lăng Tiêu bất giác hơi nhếch lên, hắn nói với cô: “Giữa trưa tôi sẽ chạy về ăn cơm với mọi người.”
Thịnh Hoàn Hoàn: “...”
Kỳ thật hắn thật sự có thể không trở về!