Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

chương 17 “phó bác?”

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ðe dọa trần trụi. Thịnh Hoàn Hoàn cười lạnh, "Không nói chuyện tiền, ông còn muốn lấy không sao?” “Hoàn Hoàn, cổ phần trên danh nghĩa của ba cháu còn 20%, mỗi năm chỉ lấy hoa hồng, đủ cho cả nhà cháu ăn ngon mặc đẹp, tùy ý tiêu xài.” Trần Văn Hưng "Cha cháu hiện tại hôn mê bất tỉnh, tình cảm của cháu và Mộ Tư đã tan vỡ, chuyện công ty cháu lại dốt đặc cán mai, nắm trong tay cổ phần nhiều như vậy có ích lợi gì?” “Trần Văn Hưng, ông đừng khinh người quá đáng.” Loại lời này ông ta làm sao có mặt mũi nói ra? Trần Văn Hưng cười cười, ngoảnh mặt làm ngơ trước. lửa giận của Thịnh Hoàn Hoàn, "Bác giúp cháu chọn một gia đình tốt, dáng dấp cũng không tệ lắm, nếu cháu đã đến thì cứ gặp đi!" Dứt lời, liền có hơn ba mươi người đàn ông trưởng thành đi vào. Bên trong có một người đàn ông chải tóc cẩn thận tỉ mi, khác biệt với mấy người còn lại. “Phó Bác?” Thịnh Hoàn Hoàn liếc mắt một cái liền nhận ra người tới. Anh ta là quản lý tài chính của công ty tên là Phó Bác, là một người mà ba cô rất tín nhiệm, không ngờ anh ta lại cùng một phe với Trần Văn Hưng. “Là tôi, không ngờ đại tiểu thư còn nhớ rõ tôi.” Phó Bác có chút kích động, ánh mắt nhìn Thịnh Hoàn Hoàn nóng như lửa, không hề che giấu dục vọng trong lòng. Trần Văn Hưng nói, "Hoàn Hoàn, Phó Bác ái mộ cháu đã lâu, cậu ấy có năng lực lại có kinh nghiệm, ngay cả ba cháu cũng tán thưởng cậu ấy: “Ba cháu hiện tại đang ở bệnh viện hôn mê bất tỉnh, trong nhà không có đàn ông thì không được, hôm nay bác sẽ thay ba cháu làm chủ, gả cháu cho Phó Bác.” “Trần Văn Hưng, sao ông lại có mặt mũi nói ra những lời này?” Thịnh Hoàn Hoàn siết chặt hai tay, cố nén tức n cho rằng ông cướp em gái tôi, tôi sẽ mặc ông làm gì thì làm? Ông cũng quá coi thường Thịnh Hoàn Hoàn tôi rồi, chúng ta chờ đó xem đi” Dứt lời, Thịnh Hoàn Hoàn nổi người đi lận đùng đùng xoay Trước khi đến Trần gia Thịnh Hoàn Hoàn từng nghĩ, chỉ cần Trần Văn Hưng đừng quá phận, vì an nguy của ba và em gái, cô sẽ lựa chọn thỏa hiệp. Nhưng cô còn quá trẻ, cô vẫn chưa hiểu lòng người, con người một khi đã nổi long tham, làm gì còn biết thương lượng. Trần Văn Hưng không chỉ muốn 20% cổ phần, thứ ông ta muốn chính là chiếm lấy toàn bộ tài sản Thịnh gia, chỉ cần cô lui một bước ông ta tiến thêm mười bước, cho đến khi đem cả nhà bọn họ gặm ngay cả xương cốt cũng không còn mới bỏ qua. Mà cô, tuyệt đối sẽ không để Thịnh gia đi đến bước đó. Nhưng lúc này phía sau truyền đến tiếng khóc non nớt, khiến Thịnh Hoàn Hoàn dừng bước. Đó là tiếng khóc của Tiểu Sam Sam, từ khi Sam Sam sinh ra cô đều ở cùng một chỗ với con bé cho nên cô rất quen thuộc với tiếng khóc của con bé. Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên xoay người, bọn họ định làm gì Sam Sam? Trần Văn Hưng ung dung cất điện thoại đi, vỗ võ hai tay. Sau đó một người đàn ông cầm một cái hộp xinh đẹp đi vào. “Hoàn Hoàn, sự kiên nhãn của bác có hạn, cháu xem món quà này trước đi, sau đó suy nghĩ xem nên trả lời bác thế nào.” Dứt lời, Trần Văn Hưng liếc người đàn ông một cái. Người đàn ông cầm hộp đi về phía Thịnh Hoàn Hoàn. Thịnh Hoàn Hoàn nhìn cái hộp được đóng gói tỉnh xảo, trong lòng có loại dự cảm không tốt. Sau khi mở hộp ra, thứ bên trong làm cho người ta sợ hãi buồn nôn Đó là một bàn tay nhỏ của em bé. Bàn tay nho nhỏ, máu tươi đầm đìa đặt ở trong hộp, nhưng chăm chú nhìn kỹ mới phát hiện đó là một miếng bánh ngọt nhỏ hình bàn tay. Trần Văn Hưng thu hồi nụ cười giả dối trên mặt, âm độc nhìn Thịnh Hoàn Hoàn, dùng khẩu khí ra lệnh nói: "Đêm nay ở lại bồi Phó Bác, qua vài ngày nữa bác sẽ vì hai đứa chuẩn bị một hôn lễ long trọng, chỉ cần cháu ngoan ngoãn nghe lời, bác sẽ không bạc đãi cả nhà cháu, nếu không lần sau sẽ không chỉ là miếng bánh ngọt.” Tối nay ở lại bồi Phó Bác? A, ngoại trừ lên giường còn có thể bồi như thế nào? Giữa đàn ông và phụ nữ, không phải chỉ có chuyện vớ vẩn đó sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio