Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

chương 236 - khảo nghiệm đầu tiên của thịnh hoàn hoàn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chu Tín hoàn toàn không ngờ sẽ có kết quả này, tối hôm qua ông ta vừa gặp mặt Trần Văn Huy và đạt thành hiệp nghị, không ngờ nhanh như thế đã bị phản chiến.

Rốt cuộc là ai đang giúp cô?

Lăng Tiêu kia không có động tĩnh, hai ngày này chỉ có Mộ Tư đi đến Thịnh gia, xem ra là Mộ Tư rồi.

“Giỏi lắm Thịnh Hoàn Hoàn, chúng ta chờ xem.”

Cho rằng tóm được một ít nhược điểm là có thể thành công ngồi lên vị trí kia, cô quá ngây thơ rồi, cho dù cô ngồi lên đó thì có thể duy trì được mấy ngày?

Chu Tín đưa ra một quyết định, tiện tay ngoắc một thư ký đến: “Cô vào phòng họp nói với họ một tiếng, tôi đột nhiên cảm thấy không khoẻ, phải về nhà nghỉ ngơi một tuần.”

Thư ký gật đầu, sau đó vào phòng họp.

Chu Tín nhìn bóng dáng thư ký, trong lòng cười lạnh: Hừ, cho dù có người đứng sau lưng giúp cô, cho dù cô nắm nhược điểm trong tay, nhưng các cao tầng không chịu thì cô có thể làm gì? Sau này sẽ đến lúc cô đến cầu xin ông ta.

Thư ký tới truyền lời, làm các cao tầng và cổ đông trong phòng họp quay mặt nhìn nhau.

Chu Tín là cổ đông lớn thứ hai của công ty, ông ta đã đi rồi, vậy chẳng phải hội nghị hôm nay không tiến hành được nữa sao?

Vì thế có người nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn và hỏi: “Thịnh tiểu thư, nếu Chu tổng giám không khỏe thì chúng ta có nên hoãn lại hội nghị này không?”

Mọi người nhìn Thịnh Hoàn Hoàn với dáng vẻ không kiên nhẫn, có người đã đứng lên, đến bây giờ còn làm ra vẻ, không coi Thịnh Hoàn Hoàn ra gì.

Thịnh Hoàn Hoàn từng bước từng bước nhớ kỹ những người này, ánh mắt dừng lại trên mặt Tống Chí Thượng.

Tống Chí Thượng trở tay gõ gõ mặt bàn, giọng nói rất mạnh mẽ đanh thép: “Thế nào, hiện tại Thịnh Thế thiếu một người là không thể hoạt động nữa đúng không?”

Tống Chí Thượng cũng là cao tầng công ty, trên tay nắm giữ 5% cổ phần Thịnh Thế, tuy chỉ là một cổ đông nhỏ, nhưng luôn có uy tín ở công ty.

Chỉ là người này là lão gian manh khôn khéo, nhìn như không về phe nào, nhưng kỳ thật người đa mưu túc trí nhất là ông.

Vì mượn sức ông, Thịnh Hoàn Hoàn tốn không ít sức lực với đứa con trai cưng của Tống Chí Thượng là Tống Minh Triết, dùng mọi cách mới thuyết phục được Tống Chí Thượng.

Mọi người kinh ngạc mà nhìn Tống Chí Thượng, không ai ngờ Tống Chí Thượng lại đứng về phe Thịnh Hoàn Hoàn.

Ánh mắt Thịnh Hoàn Hoàn lại xuống người Trần Văn Huy.

Trần Văn Huy ho nhẹ một tiếng: “Vừa rồi thư ký nói gì, các người cũng nghe ra rồi, Chu Tín nghỉ phép một tuần, chúng ta không có khả năng luôn chờ anh ta.”

Đám người Dương Lập, Cao Tễ, Trần Hạo Thiên ai cũng đã nhìn ra thế cục trước mắt.

Được Trần Văn Huy và Tống Chí Thượng chống đỡ, tương tương Thịnh Hoàn Hoàn đã nắm giữ 55% cổ phần, nhất định đã ngồi lên được vị trí giám đốc, bỏ phiếu chỉ là làm cho có mà thôi.

Tầm mắt Thịnh Hoàn Hoàn đảo qua những người đang đứng, khí thế trở nên rất sắc bén: “Hội nghị tiếp tục.”

Vừa dứt lời, mấy người này không tình nguyện mà ngồi xuống.

Thịnh Hoàn Hoàn lại nói: “Nếu Chu tổng giám không được khoẻ, vậy thì kế tiếp hội nghị do Tống giám đốc chủ trì thay.”

Tống Chí Thượng ngồi ở đó, không đợi người khác phát biểu ý kiến thì đã cứng rắn nói: “Hội nghị hôm nay rất đơn giản, nhưng có thêm bước bỏ phiếu so với bình thường.”

Tống Chí Thượng vung lên tay, thư ký đi đến: “Bắt đầu đi, công ty có tổng cộng mấy vị cổ đông, mọi người nghĩ kỹ liền nói tên ra.”

25% cổ phần của Trần Văn Hưng được chia đều, hơn mười cao tầng mỗi người có được khoảng 2%.

Trần Văn Huy nói: “Tôi đến trước, tôi bỏ cho Hoàn Hoàn một phiếu.”

Thịnh Hoàn Hoàn nắm giữ 40% cổ phần của Thịnh gia, một câu của Trần Văn Huy lập tức biến thành 50%.

Kế tiếp Tống Chí Thượng cũng tỏ thái độ: “Tôi cũng bầu cho Hoàn Hoàn một phiếu.”

Thịnh Hoàn Hoàn lập tức có được 55% cổ phần, những người khác mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, kết quả đã công bố, kế tiếp chỉ là buộc bọn họ đưa ra lựa chọn thôi!

Cuối cùng, Thịnh Hoàn Hoàn lấy ưu thế tuyệt đối mà bắt lấy vị trí giám đốc tân nhiệm của Thịnh Thế.

Trong tiếng vỗ tay thưa thớt, Thịnh Hoàn Hoàn ngồi trên vị trí lãnh đạo, còn chưa nói gì liền thấy Dương Lập khóc ròng, bi thương nói: “Trời muốn Thịnh Thế chết, sự phát triển hiện giờ của Thịnh Thế một đi không quay lại!”

Một câu của Dương Lập làm xuất hiện không ít ánh mắt phẫn hận trừng về hướng Thịnh Hoàn Hoàn, Trần Văn Huy và Tống Chí Thượng, giống như bọn họ lựa chọn một quân vương mất nước, đẩy Thịnh Thế đi về hướng diệt vong.

Nhưng Thịnh Hoàn Hoàn có thể lý giải sự không cam lòng của họ, dù sao họ lo lắng cho tương lai của Thịnh Thế là thật, rốt cuộc cũng liên quan đến túi tiền của họ.

So với cô, bọn họ càng muốn thấy Chu Tín nhậm chức.

“Dương giám đốc, tôi vừa đến công ty ngày đầu tiên, sao ông biết tương lai của Thịnh Thế như thế nào?” Thịnh Hoàn Hoàn nhìn về phía Dương Lập, môi đỏ xinh đẹp hiện ra ý cười nhạt nhẽo: “Nếu tôi không khống chế được cục diện thì nhất định sẽ chủ động bỏ xuống, sẽ không để mặc Thịnh Thế bị huỷ diệt, cái này không cần ông lo lắng. Hôm nay chúng ta dứt khoát nói rõ ràng đi, tôi biết các người có rất nhiều bất mãn về việc tôi nhậm chức, nhưng tôi không muốn nhìn thấy ai chơi thủ đoạn dưới mí mắt tôi, nơi này là công ty, tất cả lấy ích lợi của công ty làm trọng.”

Thịnh Hoàn Hoàn mỉm cười, ánh mắt xẹt qua cả đám cao tầng, khí thế cũng rất mạnh: “Tôi có thể không so đo sai lầm trước đó các người phạm phải, người có công lao lớn với công ty cũng có thể được khen thưởng bằng cổ phần của Trần Văn Hưng.”

Lời này vừa nói ra đã gây nên rúng động không nhỏ.

Không hỏi đến quá khứ, tương lai đáng mong chờ.

Đây chẳng phải là điều mà đám người Dương Lập chờ đợi sao?

“Yêu cầu duy nhất của tôi đối với các người chính là có trách nhiệm trong lúc nhậm chức, tôi có thể tha thứ quá khứ của các người, nhưng sẽ không cho cơ hội lần thứ hai.”

Thịnh Hoàn Hoàn biết, nhiều ít vẫn có người nghe lọt được lời này của mình, còn những người nghe không vào, ngại quá, đúng lúc cô cũng muốn giết gà dọa khỉ.

Vì thế ngày đầu tiên Thịnh Hoàn Hoàn nhậm chức đã cách chức Trần Hạo Thiên của phòng dự án, còn báo cảnh sát, làm mọi người tận mắt nhìn thấy ông ta bị cảnh sát còng tay mang đi.

Trần Hạo Thiên là người do Chu Tín một tay đề bạt lên, đương nhiên Thịnh Hoàn Hoàn sẽ khai đao với ông ta đầu tiền.

Lúc bị cảnh sát mang đi, Trần Hạo Thiên không cam lòng mà chửi bậy, Thịnh Hoàn Hoàn thong dong cười nhạt: “Muốn trả thù cứ việc tới, tôi chờ ông.”

Mọi người có thêm nhận thức mới về Thịnh Hoàn Hoàn, có thủ đoạn lòng dạ cũng thâm sâu, còn năng lực thì còn chờ xem xét.

Lúc này, Thịnh Hoàn Hoàn đang đứng trước cửa sổ sát đất văn phòng giám đốc, nhìn nơi mà ba đã làm việc mấy thập niên, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.

Cô thành công bảo vệ vị trí cho ba, nhưng đây chỉ là bắt đầu, sau đó còn có vô số những cửa ải khó khăn chờ cô.

Ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa, Thịnh Hoàn Hoàn đang chuẩn bị dời mắt đi thì nhìn thấy mấy hình bóng quen thuộc, đó là Trần Do Mỹ, Trần Phỉ Phỉ, Lam Tiếu, Bạch Sương và mấy nam nữ từng gặp qua nhưng không nhớ nổi tên.

Bọn họ tới Thịnh Thế làm cái gì?

Tiếng gõ cửa lại vang lên, Thịnh Hoàn Hoàn dời mắt đi: “Tiến vào.”

Tống Chí Thượng cầm một chồng tư liệu tiến vào: “Hoàn Hoàn, đây là tất cả tư liệu của tập đoàn Đường thị, cô xem đi, cô chỉ có thời gian ba ngày để lấy được dự án này.”

Thịnh Hoàn Hoàn biết khảo nghiệm đầu tiên của mình đã tới!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio