Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

chương 294 quà đầy tháng của hắn và cô

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Túi da đẹp nghìn bài một điệu, khí chất xuất chúng ngàn dặm mới tìm được một. Thứ làm người ta khó quên trên người Lăng Tiêu là quý khí sinh ra đã có sẵn và khí thế không giận đã oai kia, không cần cố sức, càng không cần cố làm ra vẻ, sự tôn quý này là bẩm sinh tự nhiên, mang theo khí phách bễ nghễ nhìn xuống thiên hạ. Lúc này, cặp mắt đen thâm thúy nhạy bén kia tập trung nhìn vào cô, bước từng bước về hướng cô như một con báo săn tao nhã, Thịnh Hoàn Hoàn bình tĩnh quay mặt đi. Lăng Tiêu như một vương giả, khi hẳn đến gần, rất nhiều người bất giác dời mắt đi, không dám nhìn thẳng ở khoảng cách gần. Bạch quản gia đưa một phần hợp đồng cho hẳn, Lăng Tiêu nhận lấy rồi đặt trước mặt Thịnh phu nhân: “Đây là quà đầy tháng của con và Hoàn Hoàn tặng cho Sam Sam” Quà đầy tháng của hắn và cô? Thịnh Hoàn Hoàn ngẩng đầu nhìn về phía Lăng Tiêu và Thịnh phu nhân, chỉ thấy Thịnh phu nhân có chút kích động nhìn bản hợp đồng kia: “Con, con mua hai hộ nhà và mảnh đất phía sau trong khu này luôn à?” Lăng Tiêu gật đầu: “Rất phù hợp làm công viên trò chơi cỡ lớn.” Lời này của Lăng Tiêu làm mọi người ồ lên. Khu này của Thịnh gia đều là biệt thự diện tích không nhỏ, giá nhà cũng cao, Lăng Tiêu vừa ra tay đã mua hai căn biệt thự và một mảnh đất lớn, thật là rộng rãi. Vấn đề hắn dùng giá trên trời mua mảnh đất này chỉ vì xây dựng một công viên làm quà tặng, mà người này chỉ là một đứa bé vừa đầy tháng. Hai bộ biệt thự trên cả trăm triệu, cộng một miếng đất và công viên trò chơi cũng hơn trăm triệu, nhìn khắp Hải Thành cũng không tìm ra được tiệc đầy tháng này nào sang chảnh vô nhân tính như vậy. Mãi đến khi Lăng Tiêu ngồi xuống bên cạnh Thịnh Hoàn Hoàn, rất nhiều người mới tỉnh táo lại khỏi sự khiếp sợ. Thịnh phu nhân nhận ra mình thất lễ, vội bảo người cất hợp đồng lại, sau đó lần lượt giới thiệu người bên ngoại cho Lăng Tiêu biết. Lăng Tiêu gọi theo Thịnh Hoàn Hoàn: “Ông ngoại, bà ngoại.” Thịnh lão gia tử hơi gật đầu, Thịnh lão thái thái thì cười tửm tỉm: “Ngoan, trông cũng rất bảnh trai, chắc thương vợ lắm đây” Lăng lão thái thái lập tức phụ họa: “Đó là tất nhiên.” Thịnh Hoàn Hoàn: “…” Thương vợ? Hai chữ này mới là châm chọc lớn nhất đối với Lăng Tiêu. Đường Nguyên Minh nhìn Thịnh Hoàn Hoàn, anh không tìm thấy chút vui sướng nào trên mặt cô, một cô gái có hạnh phúc hay không thì nhìn một cái là biết. Sau đó ánh mắt Lăng Tiêu dừng lại trên mặt Đường Nguyên Minh, lạnh lẽo khủng bố, anh cong cong môi, độ cong đó là trào phúng đối với Lăng Tiêu. Lúc này mợ Hứa Hương Tuyết nói: “Hoàn Hoàn thật có phúc, gả được cho người chồng biết thương vợ, về sau Đình Đình cũng phải giống em họ, phải tỉnh mắt chọn được người tốt, để tránh giống như: mẹ, dùng chút tiền cũng phải xem sắc mặt nhà chồng” Có câu việc xấu trong nhà không đồn ra ngoài, sắc mặt mọi người hơi thay đổi, không hẹn mà nhìn về phía hai cụ Thịnh gia, chỉ thấy vẻ mặt họ như thường, hiển nhiên đã quá quen với hành vi mất mặt của Hứa Hương Tuyết. Trái lại sắc mặt Thịnh Giai Minh và hai đứa con không được tốt lắm. Thịnh Đình Đình nói: “Mẹ, mẹ nói cái gì vậy, ai cũng có số, không phải người nào cũng tốt số như Hoàn Hoàn.” Lúc nói chuyện, Thịnh Đình Đình liếc nhìn về hướng Đường Nguyên Minh. Hứa Hương Tuyết nhìn về phía Lăng Tiêu: “Kêu em rể giúp con để ý một chút, con cũng già đầu rồi, con xem em con đã kết hôn rồi kia, con cũng phải tranh thủ.” Thịnh Giai Minh lộ ra vẻ mặt nghiêm khắc: “Duyên phận tới thì tự nhiên nước chảy thành sông, hiện tại Đình Đình còn trẻ, bà đừng lo nhiều.” Thịnh Đình Đình lớn hơn Thịnh Hoàn Hoàn hai tuổi, năm nay 24. Thịnh Chính Dương cũng nói: “Đúng vậy, đừng ngày nào cũng làm như chị không gả đi được” Hứa Hương Tuyết lại nói: “Các người hiểu cái gì, trẻ mới chọn được người tốt, qua thêm mấy năm chỉ còn nước bị người khác chọn.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio