Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

chương 382 tôi chờ ngày hai người ly hôn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tiêu Dịch lập tức hiểu ý Diệp Sâm: “Nam Tâm? Hôm nay cô ấy vừa ly hôn với Cố Nam Thành, không phải anh muốn… Diệp Sâm vỗ võ vai Tiêu Dịch: “Tôi biết mình đang làm gì.” Tiêu Dịch trầm ngâm: “Không phải cô ấy chính là người đánh ngã anh đó chứ?” Diệp Sâm cong cong khóe miệng, không đáp. Tiêu Dịch: “Đệt, thật vậy luôn!” Lăng Kha uống say phát điên, cũng may Tiêu Dịch mang theo vệ sĩ đến, trực tiếp vác người đến gara rồi nhét vào trong xe. Trong phòng chỉ còn lại Nam Tầm và Diệp Sâm. Nam Tầm ngồi xuống sô pha, Diệp Sâm tắt nhạc đi rồi ngồi xuống đối diện cô, trầm mặc nhìn cô. Lúc này Nam Tầm vẫn còn tỉnh táo, cô lại đổ một ly rượu cho mình, ngẩng đầu uống, sau đó mới nhìn về phía Diệp Sâm: “Trở về hồi nào vậy?” Diệp Sâm không trả lời. Nam Tầm cười cười, mắt thấp thoáng chút lệ: “Trở về xem trò cười của tôi à?” Diệp Sâm vẫn không trả lời. Nam Tầm lại đổ cho mình một ly rượu, ly này xuống bụng thì nước mắt đã chảy đầy mặt: “Anh thắng” Diệp Sâm khẽ mở môi mỏng: “Tôi hiểu Cố Nam Thành và chính cô hơn cả cô.” Nam Tầm giơ đôi tay lên bụm mặt, thân thể đang run rẩy nhẹ nhàng, giọng nói khàn khàn đầy kiềm nén: “Đây là do tôi lựa chọn, tôi không hối hận” Năm đó Diệp Sâm từng nói Cố Nam Thành không xứng với cô, nhưng cô lại hoàn toàn tin tưởng Cố Nam Thành, lúc ấy cô kiên quyết trả lời Diệp Sâm, cô sẽ sống với Cố Nam Thành đến bạc đầu. Mãi đến sau kết hôn cô mới nhận ra Diệp Sâm đã đúng. Lần đầu tiên cô và Cố Nam Thành mâu thuẫn không phải vì Cố phu nhân, mà là do một nữ thư ký bên cạnh Cố Nam Thành. Lần đầu tiên Nam Tâm nhìn thấy nữ thư ký kia liền nhìn ra cô ta có tâm tư không đơn thuần với Cố Nam Thành, hơn nữa đó là một cô gái rất mưu mô. Sau khi trở về, Nam Tầm liền bảo Cố Nam Thành đuổi việc cô ta. Lúc ấy Cố Nam Thành sảng khoái chấp nhận, nhưng một tháng sau cô đến Cố thị lại nhìn thấy nữ thư ký kia còn ở đó. Cô chất vấn Cố Nam Thành, Cố Nam Thành lại nói ngược lại, bảo nữ thư ký kia là cô gái rất đáng thương, là cô hiểu lầm cô ta, còn kêu cô đừng làm khó dễ người ta nữa. Thời khắc đó Nam Tầm liền biết, sẽ có một ngày Cố Nam Thành làm cô thất vọng. Mấy năm nay cô không phải không biết uất nghẹn trong lòng Cố Nam Thành, gã có rất nhiều bất mãn với cô, nhưng bộ gã không làm cô thất vọng hết lần này đến lần khác sao? Miệng gã nói yêu cô, cũng sẽ thiên vị cô, nhưng trong lòng gã lại chưa từng thật sự tin tưởng cô, gã chỉ nhìn thấy vẻ cứng rằn ngang bướng của cô, lại không hiểu nhãn nhục và những gì cô phải âm thầm trả giá. Trần Do Mỹ xuất hiện là một điều hiển nhiên. “Còn nhớ ngày kết hôn cô đã nói gì với tôi không?” Nam Tầm nghi hoặc nhìn Diệp Sâm. Diệp Sâm nói: “Suy nghĩ cho kỹ.” Năm đó trong hôn lễ của Nam Tầm và Cố Nam Thành, Diệp Sâm trở về từ nước ngoài, lại không phải đưa tới lời chúc phúc, mà là nguyền rủa. Anh nói: “Tôi chờ ngày hai người ly hôn.” Lúc ấy Nam Tầm vừa tức vừa buồn cười đáp lại một câu: “Nếu thực sự có ngày đó, tôi gả cho anh, tai họa anh cả đời” Nam Tầm nhớ tới câu này thì mặt sầm xuống: “Đó chỉ là một câu nói lúc tức giận thôi.” Anh sẽ không vì một câu của cô mà luôn chờ tới bây giờ đó chứ?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio