Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

chương 516 đang trên đường đến

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Câm miệng, con tiện nhân mày.” Trần Vân Phàm bị Thịnh Hoàn Hoàn đâm trúng chỗ đau, sắc mặt trâm xuống lại tát mạnh một cái lên mặt cô, lúc này Mộ Thành Chu bắt lấy tay gã: “Trước khi Mộ Tư tới, tạm thời đừng động vào nó.” Tuy Trân Vân Phàm không cam lòng, nhưng trong tay Mộ Thành Chu có súng, còn giết người không chớp. mắt, gã không dám so cao thấp, vì thế hung hăng mà đẩy Thịnh Hoàn Hoàn một cái: “Lát nữa xem tao trị mày như thế nào.” 'Tên béo kia lộ ra vẻ mặt lấy lòng: “Anh Trần, anh giảm nhiệt trước, em có mua rượu và thịt, ăn no mới có sức làm việc, anh nói có phải không anh Sinh.” Người gây gật đầu: “Thằng béo nói rất đúng, chúng ta không vội nhất thời, đi thôi anh Trần, em mời anh uống rượu, chờ anh Mộ làm xong chuyện chính thì chúng ta muốn chơi nó thế nào thì chơi.” Trân Vân Phàm bị hai người đàn ông lôi đi, Thịnh Hoàn Hoàn nhẹ nhàng thở ra, đau đớn truyền đến từ sau lưng làm cô nhăn chặt mày lại. Vừa rồi Trần Vân Phàm đẩy cô xuống đất, sau lưng cô đập vào cục đá trên mặt đất, đau đớn tận xương. “Lên.” Mộ Thành Chu nắm chặt áo Thịnh Hoàn Hoàn, túm cô dậy khỏi mặt đất, sau đó cầm di động của cô lên nhìn: “Mật khẩu.” “Ông muốn làm cái gì, tôi sớm xóa số của Mộ Tư rồi.” “Phải không?” Mộ Thành Chu nhếch miệng, ngoài cười nhưng trong không cười mà hô lên: “A Sinh.” 'Tên khỉ ốm kia lập tức dừng bước, chạy trở về: “Gì vậy, anh Trần…” Thịnh Hoàn Hoàn lập tức nói ra mấy con số. Mộ Thành Chu vẫy tay với khỉ ốm: “Không có việc gì. Sau khi nhập mật khẩu vào, di động đã được mở ra. “Số.” Mộ Thành Chu lại hỏi. Ở bên Mộ Tư nhiều năm như thế, cô đã sớm khắc sâu số điện thoại của anh trong đầu, nhưng Thịnh Hoàn Hoàn không lập tức nói cho ông ta: “Tôi và Mộ Tư đã thật lâu không có liên hệ, ông cho tôi suy nghĩ một chút.” Mộ Thành Chu lạnh lùng nói: “Kiên nhẫn của tao hữu hạn, nếu mày không muốn tao lập tức giao mày cho ba tên kia thì mày có thể tiếp tục kéo dài thời gian.” Đúng vậy, Thịnh Hoàn Hoàn đang kéo dài thời gian. Mấy ngày nay Hứa Trữ Viễn vẫn luôn âm thầm bảo vệ Thịnh Hoàn Hoàn, hôm nay lúc cô rời khỏi công ty còn nhìn thấy xe anh ta theo đuổi từ kính chiếu hậu. Nói ra cũng buồn cười, hiện giờ cô không dám trông cậy vào trong nhà, không dám trông cậy vào Lăng Tiêu, chỉ có thể mong Mộ Tư nghĩ cách cứu cô ra ngoài. Nhưng đây là trách nhiệm của anh ta, kẻ thù của Mộ Thành Chu là Mộ Tư, mà cô bị anh ta liên lụy. Còn Lăng Tiêu, sau khi cô bị hắn đuổi ra khỏi Lăng Phủ, bọn họ không có liên hệ, hắn biết chuyện của Mộ Thành Chu, lại không để trong lòng. Ba ngày, cô chưa thấy hắn phá người nào đến Thịnh gia, dù gặp được cô ở bên ngoài cũng làm như không quen biết. Nói đến cùng thì sự lạnh nhạt đó đều vì hắn không đủ để ý cô. “Còn không nói?” Mộ Thành Chu nhướng mày, sắc mặt bỗng trầm xuống. Thịnh Hoàn Hoàn nói ra một dãy số. Số điện thoại đã được bấm, tiếng chuông chờ vang lên vài tiếng thì giọng nói của Mộ Tư mới truyền đến từ di động, mang theo vài phần lười biếng tản mạn như vừa tỉnh ngủ: “Hoàn Hoàn?” Nghe giọng điệu này, trái tim căng thẳng của Thịnh Hoàn Hoàn thả lỏng vài phần. Sự lười biếng và tản mạn của Mộ Tư là giả, lấy hiểu biết của Thịnh Hoàn Hoàn đối với anh ta, nếu anh thấy là cô gọi đến thì căn bản không nói bằng giọng điệu này. Nếu cô đoán không sai thì Hứa Trữ Viễn đã theo tới gần đây, lúc này Mộ Tư cũng đang trên đường đến.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio