'Thịnh Hoàn Hoàn hơi giảm chậm tốc độ mà hô to: “Anh muốn bái Kim Thần làm thầy mà, đừng nhát vậy được không?” Sao Lý Vệ Lâm lại cho phép mình bị một cô gái xem thường, anh căng da đầu kêu: “Con mẹ nó ai nhát chứ, ông chỉ không tin kỹ thuật của cô thôi biết chưa?” Thịnh Hoàn Hoàn nghe xong thì hô: “Vậy càng phải cho anh chiêm ngưỡng bản lĩnh của tiểu thư đây.” Dứt lời, cô bắt đầu gia tốc, vẫn luôn gia tốc. Lý Vệ Lâm cảm thấy mình và cả chiếc máy xe đều sắp bay lên, gương mặt lập tức biến sắc: “Dừng xe, dừng. xe, cô bị điên rồi, ông không chơi với cô nữa… Mau dừng xe, ông muốn ói." Thịnh Hoàn Hoàn cười ha ha, đã thật lâu cô không vui vẻ như thế. Sau khi xuống xe, Lý Vệ Lâm ném mũ bảo hiểm đi, chống cột điện mà nôn liên tục. Lý Vệ Lâm nôn hết mọi thứ trong dạ dày ra, Thịnh Hoàn Hoàn đưa một chai nước cho anh để súc miệng. Sau đó cô đi đến trước xe máy rồi tháo mũ xuống, mái tóc đen bay theo gió, cô lười biếng dựa vào chiếc Halley màu bạc, đôi chân thon dài thoải mái bắt chéo, ngón tay tỉnh tế mượt mà nhẹ nhàng gõ vào mép gương. Nhìn cô gái xinh đẹp sang sảng này, Lý Vệ Lâm lộ ra ánh mắt hơi sỉ mê, anh cảm thấy tim mình lại “Bùm bùm” nhảy loạn lên, vừa nhanh vừa mạnh Thịnh Hoàn Hoàn nhìn Lý Vệ Lâm hốc mắt đỏ bừng, sắp phun cả mật ra ngoài thì nhịn không được muốn cười: “Này, tôi đền xe mới cho anh, nhưng chiếc xe này của anh thuộc về tôi.” Lý Vệ Lâm tỉnh táo lại, cảm thấy thẹn vì sự sơ sót của mình, anh đã có nữ thần trong lòng, làm sao có thể sinh ra loại rung động này với cô gái khác? Anh quay mặt đi: “ Chỉ là vài vết trầy, không cần cô đền.” “Thật sự không cần?” “Nói không cần rồi, cô có phiền không?” Lý Vệ Lâm xị mặt, tức giận nói: “Vừa rồi cô nói đánh cược cái gì,không nói thì tôi đi.” Bị một cô gái trêu đùa, Lý Vệ Lâm cảm thấy thật mất mặt, hơn nữa anh còn nôn ra, quá xấu hổi! “Tôi sẽ tham gia cuộc đua quốc tế, tôi từng ước định với người ta, nếu tôi đoạt giải quán quân thì anh ta sẽ cho tôi tự do.” Quyết định này giữa cô và Lăng Tiêu như đã là chuyện của thế kỷ trước, nhưng cô vẫn chưa từng quên: “Cho nên tôi cũng muốn đánh cược với anh, nếu tôi có thể tiến vào top3 thì anh phải đến Thịnh Thế làm việc ba năm, nếu không thể thì tôi làm Kim Thần thu anh làm đồ đệ." “Top3? Đoạt giải quán quân?” Lý Vệ Lâm không khỏi cười nói: “Tôi không biết cô lấy tự tin từ đâu ra.” Tuy vừa rồi mới lãnh giáo kỹ thuật lái xe của Thịnh Hoàn Hoàn, nhưng đó là cuộc đua quốc tế với biết bao. tay đua xuất sắc, cô có khả năng tiến vào top3 sao? Hơn nữa một cô gái như cô còn muốn đoạt giải quán quân? Trong các cuộc thi đấu trước kia, cơ bản không có người phụ nữ nào giành được top3, những lời vừa rồi của Thịnh Hoàn Hoàn làm Lý âm cảm thấy cô như nằm mơ giữa ban ngày. “Cô quen biết Kim Thần, cô xác định anh ấy nhất định sẽ nhận tôi làm đồ đệ?” “Anh chỉ cần nói là anh chịu cược hay không, chuyện khác không cần anh nhọc lòng.” Thịnh Hoàn Hoàn không thích giọng điệu của Lý Vệ Lâm, giống như nhận định cô nhất định sẽ thua, tên nhãi này xem thường phụ nữ đúng không, sẽ đến lúc anh bị vả mặt chan chát! Lý Vệ Lâm gần như không chút do dự mà nói: “Được, tôi đánh cược với cô.” Vì sao không cược? Lý Vệ Lâm cảm thấy đây là một cơ hội tặng không. Anh nói: “Nếu cô có thể tiến vào top3 thì tôi đến Thịnh Thế làm việc 5 năm, tôi cũng không bái Kim Thần làm thầy mà trực tiếp gọi cô là sư phụ, thế nào?”