Sau khi lên xe, rốt cuộc Nam Tâm cũng phun ra cục tức trong lòng! Xe chạy về hướng Thịnh gia, Nam Tâm nhớ đến dáng vẻ tức muốn hộc máu vừa rồi của Diệp Sâm liền nhịn không được muốn cười. Mấy vệ sĩ bị đánh mặt mũi bầm dậ Đáng thương cho bọn họ, thật là mắt mù, vợ chồng son người ta giận dỗi, bọn họ lại tin là thật, kết quả bị ¡_ đánh tím mặt. Nửa đường rốt cuộc Nam Tầm cũng tỉnh táo lại, nhìn về phía mấy vệ sĩ mặt mũi bầm dập bên cạnh: “Mấy cảnh sát vừa rồi không nhìn thấy các người sao?” Một vệ sĩ trong đó thở dài: “Thấy, họ nói tiểu thư nhà có tiền thật tùy hứng thích càn quấy, đang ở trong phúc. mà không biết hưởng.” Nam Tầm: ”…" Sau khi Nam Tầm bỏ chạy, Diệp Sâm nhìn chiếc giày trên mặt đất, bất đắc dĩ lại cưng chiều mà lắc lắc đầu, duỗi tay nhặt nó lên rồi đặt chung một chỗ với chiếc vừa rồi. Trở lại sô pha, những ngón tay dài của Diệp Sâm tiếp tục bay múa trên bàn phím, tận nửa giờ sau anh mới khép máy tính lại. Anh lười biếng duỗi eo, ánh mắt dừng lại trên khung ảnh bên cái TV, đó là ảnh chụp chung của mẹ con Nam 'Tâm, một người xinh đẹp nho nhã, một người trắng nõn đáng yêu. Anh đi qua cầm lấy khung ảnh, đầu ngón tay khẽ lướt qua khung ảnh, ánh mắt dịu dàng đột nhiên trở nên sắc bén. Cố Nam Thành, tôi đã trở về, ngày lành của anh cũng đến lúc chấm dứt. Đêm hôm đó có rất nhiều người không ngủ, Mộ Tư là một trong số đó. Anh ta cứ xem Weibo hết lần này đến lần khác, chú ý. chuyện Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Tiêu ly hôn, thẳng đến đêm khuya tĩnh lặng anh mới tin Thịnh Hoàn Hoàn thật sự đã ly hôn với Lăng Tiêu. 'Weibo mới nhất Lăng Tiêu đăng lên có viết bốn chữ “Hoà bình ly hôn” đầu tiên. Mộ Tư nhìn chằm chằm bốn chữ này thật lâu thật lâu, lâu đến khi Mã Lai nhìn không được: “Lão đại, anh vừa làm xong giải phẫu, nên đi ngủ!” Mộ Tư ngẩng đầu, nhìn về phía Mã Lai với khóe miệng nhếch lên, cười như một thiếu niên mới lớn: “Mã Lai, cô ấy ly hôn, cô ấy thật sự ly hôn.” “Vâng, cô ấy thật sự ly hôn.” Mã Lai không biết mình đã nói những lời này lần thứ mấy: “Lão đại, chị dâu cũng không chạy mất, anh bị thương phải nghỉ ngơi cho khoẻ thì mới có thể mau xuất viện.” Mộ Tư lắc đầu, ánh mắt lại trở lại điện thoại: “Tôi xem tiếp, cậu nghỉ ngơi đi.” Mộ Tư tìm được video nhảy nóng của Thịnh Hoàn Hoàn và Triệu Giai Ca rồi bấm vào, thẳng đến thấy hình ảnh Thịnh Hoàn Hoàn hất tóc cắn môi nháy mắt, trái cổ anh đột nhiên khẽ động vài cái. Mã Lai thấy không khuyên được Mộ Tư thì cũng ngồi một bên chơi di động, lơ đãng ngẩng đầu đã thấy sự thay đổi dưới lớp chăn. “Lão đại, xem ra giải phẫu rất thành công!” Mã Lai mừng rỡ chỉ chỉ khối nhô lên trên chăn. Mộ Tư tỉnh táo lại, ảo não kéo lấy góc chăn che lên, kết quả động tác quá lớn kéo trúng miệng vết thương nên hít hà một hơi. Mã Lai vội chạy tới: “Lão đại, anh không sao chứ?” Bên tai Mộ Tư đỏ bừng, trừng mắt nhìn Mã Lai một cái: “Cút, ngày mai bảo Hứa Ninh Viễn lại đây, cậu đừng tới.” Mã Lai giật mình, mặt xị xuống như chó mặt xệ: “Lão đại…” Rốt cuộc anh ta làm sai cái gì? Sau khi ổn định lại, Mộ Tư không dám xem video kia nữa, lại tải nó về di động lưu. Những bình luận dưới video đều nói Thịnh Hoàn Hoàn như tiểu yêu tỉnh hút hồn người ta, vừa đẹp lại quyến rũ, là đàn ông đều không thể từ chối, cam tâm trầm mê vì cô. Mộ Tư hơi ghen, ngoắc ngón tay với Mã Lai. Mã Lai đang mất mát thì thấy cơ hội lấy lòng Mộ Tư đã tới, lập tức nhích lại gần như con chó mặt xệ: “Lão. đại, anh sai bảo đi.” Mộ Tư chỉ chỉ video trên điện thoại: “Có thể xóa những video này không?” Anh ta không muốn để người ta nhìn thấy khía cạnh quyến rũ xinh đẹp của Thịnh Hoàn Hoàn, tư tưởng đàn ông dơ bẩn, anh ta không muốn người đàn ông khác: cũng… Dựng” lên vì cô!!! Mã Lai cảm thấy Mộ Tư đang cố ý làm khó dễ mình, khóc tang nói: “Lão đại, cái này tiểu nhân thật sự làm không được.”