Nhưng hình như giám đốc của họ nghe không ra thâm ý trong đó? Có điều theo quan sát trong khoảng thời gian qua của họ, Thịnh Hoàn Hoàn không phải người chậm tiêu như thết Không… Không… Người chậm tiêu là bọn họ. Lúc này không ít người mới phản ứng lại, con mẹ nó đây là Thịnh Hoàn Hoàn và Lý Nhuy liên thủ trị Lý Na! Hiện tại mọi người mới hiểu, phe phái Chu Tín đã kiêu ngạo nhiều ngày, rốt cuộc Thịnh Hoàn Hoàn cũng nhịn không được lại ra tay, hiển nhiên mục tiêu lần này chính là Lý Na. Lúc này sắc mặt Lý Na đã lúc trắng lúc xanh: “Thịnh †ổng, nếu cô tin tôi thì căn bản không cần tra chuyện này, tôi đã xây dựng thương hiệu trang sức tốt như thế, từng. lấy không biết bao nhiêu vinh dự cho công ty, chẳng lẽ những điều này không đủ chứng minh thực lực của tôi sao?” Nói trắng ra là không cho Thịnh Hoàn Hoàn tra tiếp. Lúc này Chu Tín biết nếu Thịnh Hoàn Hoàn kiên trì điều tra thì nhất định sẽ không giữ nổi Lý Na, vì thế ông †a không cho Thịnh Hoàn Hoàn cơ hội mở miệng nữa, sau khi Lý Na nói xong lời này thì lập tức nói với bảo vệ: “Còn không đuổi người đi?” “Chu tổng giám.” Thịnh Hoàn Hoàn lạnh lùng mà gọi Chu Tín một tiếng, ngoài cười nhưng trong không cười nhìn ông ta: “Ông cũng thật giỏi vượt quyền.” Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên khai hỏa toàn bộ khí thế, cứng rắn lại lạnh lão. Chu Tín lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, nói rõ ràng từng câu từng chữ: “Lý Na là công thần của công ty, chẳng lẽ Thịnh tổng muốn làm lòng cô ấy rét lạnh?” Thịnh Hoàn Hoàn lạnh lùng nói: “Cũng vì cô ta là công thần, tôi mới muốn điều tra rõ chuyện này, không cho phép người khác để lại chút vết nhơ nào trên người cô ta, hay là…” Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên thay đổi ngữ điệu, lạnh lão liếc về hướng Lý Na: “Hay là tất cả vinh quang của Lý trưởng phòng đều là trộm cướp từ người khác, cho nên không dám để người ta tra?” Lý Na thẹn quá thành giận, đá một cái vào ghế dựa phía sau, phẫn nộ lại thất vọng nói với Thịnh Hoàn Hoàn: “Tôi còn có thể nói gì, nếu Thịnh tổng khăng khăng muốn sỉ nhục tôi thì tôi rời đi là được.” Nói xong, Lý Na muốn bỏ đi. Gô ta đang đánh cược, đánh cược các cao tầng sẽ đứng về phe mình, dù sao mọi người đều thấy rõ cống hiến của cô ta mấy năm nay cho công ty, cho dù chỉ vì ích lợi công ty, bọn họ cũng sẽ nghiêng về hướng cô. Bởi vì thương hiệu không chịu nổi gièm pha trộm cướp tác phẩm. – Nhưng Thịnh Hoàn Hoàn và Lý Na không cho cô ta đường rút lui. Lý Nhuy lập tức chắn trước mặt Lý Na: “Cô cho rằng còn có thể đi sao?” Lúc này một thư ký vội vàng đi đến: “Thịnh tổng, có mấy cảnh sát tới công ty, nói là có người báo án, bảo chúng ta phối hợp điều tra.” Chân Lý Na mềm nhũn, liên tục lảo đảo về phía sau vài bước, suýt té xuống đất. Hiển nhiên khả năng chịu đựng của Lý Na không đủ mạnh, vừa nghe thấy ba chữ báo cảnh sát sát thì lập tức lộ vẻ khủng hoảng có tật giật mình. Phản ứng của Lý Na càng làm người ta hoài nghi. Lý Nhuy lại nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh tổng, đây không phải lần đầu tiên Lý Na lấy trộm tác phẩm của tôi, tác phẩm hai lần đoạt giải trước đó đều do tôi thiết kế, ( Khuynh Thành } và £ Lung Nguyệt } cũng do cô ta trộm từ chỗ tôi.” Phòng họp 5 lên. Phải biết rằng, hai series thiết kế ( Khuynh Thành } và ( Lung Nguyệt } này là trang sưc bán chạy nhất hiện giờ của thương hiệu bọn họ, không ngờ cũng là Lý Nhuy trộm được? Lúc này, bộ trưởng phòng RD Thẩm An Nhiên vẫn luôn bảo trì trung lập cũng mở miệng: “Mấy năm nay phong cách thiết kế của Lý trưởng phòng thay đổi rất lớn, tôi còn tưởng là do đột phá bản thân, không ngờ sự thật lại làm người ta mở rộng tầm mắt.”