Lửa giận của Lam Nhan làm Lam Tiếu giật nảy mình: “Chị họ, xảy ra chuyện gì vậy?" Sắc mặt Lam Nhan hoàn toàn lạnh lẽo: “Cô ta dám uy hiếp chị." Lúc ở nước M, Lâm Chi Vũ ở tòa nhà ngay bên cạnh bọn họ, lúc trước Lam Nhan có tham dự ngược đãi Lăng Thiên Vũ hay không thì Lâm Chi Vũ rõ hơn ai khác. Cho nên vừa rồi lúc Lam Nhan trông thấy Lâm Chi Vũ mới khủng hoảng như thế. Những lời vừa rồi của Lâm Chi Vũ một mặt là khuyên cô ta lương thiện, một mặt lại lấy chuyện Thiên Vũ bị ngược đãi để uy hiếp, người phụ nữ này thật không đơn giản. Lam Nhan kể lại cuộc đối thoại vừa rồi cho Lam Tiếu, Lam Tiếu lo lắng hỏi: “Cô ta có nói kế hoạch của chúng ta cho Lăng Tiêu hay không?" "Sẽ không." Lam Nhan đặc biệt tự tin: “Nếu cô ta thật sự lương thiện thì sẽ không dùng Thiên Vũ uy hiếp chị, chẳng qua thủ đoạn cao minh hơn chúng ta một chút thôi." "Vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì?" Lam Tiếu lộ ra vẻ mặt không cam lòng: “Thịnh Hoàn Hoàn hại em sinh non, chẳng lẽ em không làm gì được cô ta sao?" Lam Nhan cười lạnh: “Không vội, chúng ta không ra tay thì cũng có người làm thôi, chị cũng muốn xem thủ đoạn của cô ta cao minh đến cỡ nào." Sau đó Lam Nhan lại hỏi: “Em vừa nói Thịnh Hoàn Hoàn đang trong phòng bệnh của Mộ Tư?" Lam Tiếu rất kích động: “Vâng, hình như Thịnh Hoàn Hoàn đang tập vật lý trị liệu cho Mộ Tư, hai người rất thân mật, hơn nữa Lăng Tiêu vừa đi ngang qua nên trông thấy rồi." Lam Nhan nở nụ cười: “Cô ta đang tự tìm đường chết, hôm qua Đường Nguyên Minh mới xum xoe lấy lòng cô ta trước ống kính, còn có tin đồn với Kim Thần, hôm nay cô ta lại mập mờ không rõ với Mộ Tư, đây là một chân đạp ba thuyền! Scandal hot như vậy mà nếu bị đội chó săn biết." Lam Tiếu lập tức hiểu ý, hưng phấn nói: “Em lập tức tiết lộ tin tức này cho phóng viên." Lâm Chi Vũ đi qua phòng bệnh của Mộ Tư thì không tự chủ được chậm lại, vừa rồi ở đây có một người đàn ông gọi Thịnh Hoàn Hoàn là chị dâu, cho nên cô biết Thịnh Hoàn Hoàn đang ở nơi này. Xuyên qua cửa sổ mở ra, Lâm Chi Vũ trông thấy Thịnh Hoàn Hoàn đứng bên cạnh một người đàn ông ngồi xe lăn, phía trước người kia có một y tá, y tá vừa xoa bóp hai chân cho anh ta vừa giảng giải huyệt vị trên đùi cho Thịnh Hoàn Hoàn nghe. Lăng Tiêu đã rời đi, Lâm Chi Vũ không nán lại thêm mà chỉ tạm ngừng rồi tiếp tục cất bước. Lâm Chi Vũ tìm được xe của Lăng Tiêu ở bãi đỗ xe, nhưng hắn lại không ở trong đó... Trong phòng bệnh, Thịnh Hoàn Hoàn đã nghe y tá giảng gần xong liền ngồi xuống ghế sa lon, bật máy tính lên làm việc. Mộ Tư dịu dàng nhìn cô, tối hôm qua cô nói mỗi ngày sẽ đến làm vật lý trị liệu cho anh ta, không ngờ là thật sự. Mặc dù anh ta biết cô tới đây chỉ giám sát mình phối hợp với y tá làm trị liệu, nhưng nghĩ tới mỗi ngày có thể ở chung với cô một giờ thì anh ta đã rất vui rồi. "Có gì không hiểu được sao?" Thấy Thịnh Hoàn Hoàn chau mày, Mộ Tư hỏi. Thịnh Hoàn Hoàn ngẫm nghĩ rồi đưa máy tính tới: “Cái này." Răng rắc, răng rắc! Ở cửa sổ có một phóng viên liên tục chụp hình. Mã Lai lập tức phát hiện anh ta: “Anh làm gì vậy, là toà soạn nào?" Phóng viên lập tức kéo mũ thấp xuống rồi quay đầu bỏ chạy. "Đừng chạy." Mã Lai lập tức đuổi theo. Nghe thấy động tĩnh bên ngoài, Mộ Tư nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn, thấy cô mặt không đổi sắc, không bị ảnh hưởng chút nào thì mới tiếp tục giảng giải cho cô. Rất nhanh một giờ đã trôi qua, Thịnh Hoàn Hoàn đẩy cửa phòng đi ra, Mã Lai mang sắc mặt nặng nề đứng ngoài cửa: “Chị dâu, phóng viên vừa rồi không phải lão đại gọi tới." "Tôi biết." Thịnh Hoàn Hoàn thản nhiên nói. Lăng Kha vừa gọi điện thoại cho cô, cô biết mình lại lên hotsearch, nhưng mà... Lần này không phải chuyện gì tốt!