Đường Nguyên Minh trầm mặc mười mấy giây mới mở miệng nói: “Anh có chuyện muốn nói với em, là liên quan tới Lăng Hoa Thanh, nhưng bây giờ em đừng nghĩ cái gì cả, mọi chuyện chờ thi đấu xong lại nói." "Là Lăng Hoa Thanh phái người tới giết ba em sao?" Thịnh Hoàn Hoàn lập tức đoán ra chuyện mà Đường Nguyên Minh chưa nói ra: “Vì sao, vì sao ông ta muốn ba em chết, giữa họ có thù oán gì?" Thịnh Hoàn Hoàn vẫn chưa tin là Lăng Hoa Thanh muốn giết Thịnh Xán, lần trước cô từng hỏi Thịnh phu nhân thì biết giữa Thịnh Xán và Lăng Hoa Thanh chỉ có cạnh tranh thương nghiệp mà thôi. Nếu là cạnh tranh thương nghiệp thì sao lại đến mức muốn lấy mạng người? Huống chi bây giờ Thịnh Xán đã thành người thực vật. Cho nên Thịnh Hoàn Hoàn liên tục hỏi mấy câu vì sao. "Lăng Hoa Thanh ra tay với bác Thịnh là có nguyên nhân, anh tra được vài thứ. . ." Đường Nguyên Minh đột nhiên im bặt đi: “Chuyện này chờ em thi xong rồi bàn lại." Thấy Đường Nguyên Minh như thế, Thịnh Hoàn Hoàn có thể đoán được Đường Nguyên Minh đại khái đã tra ra cái gì, hơn nữa những thứ này sẽ khiến cô không chịu đựng được, bây giờ nói ra sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của cô. "Rốt cuộc là vì sao?" Thịnh Hoàn Hoàn vẫn không nhịn được hỏi một câu. Đường Nguyên Minh chỉ nói câu đó: “Thi xong sẽ nói cho em biết." Thịnh Hoàn Hoàn nhìn thẳng anh mấy giây, biết anh đã kiên quyết. Nhưng Đường Nguyên Minh càng không muốn nói bây giờ thì càng chứng tỏ việc này rất lớn. Thịnh Hoàn Hoàn trầm mặc một lát: “Vậy sau khi cuộc thi kết thúc rồi bàn lại." Ngay khi Thịnh Hoàn Hoàn xuống xe, Đường Nguyên Minh gọi cô: “Hoàn Hoàn, tránh xa Lăng Tiêu một chút, những chuyện xảy ra ở Thịnh gia trong thời gian này đều do hắn gây ra." Thịnh Hoàn Hoàn tạm ngừng, nhưng không trả lời Đường Nguyên Minh. Sau khi họp mặt với bọn Lăng Kha rồi cùng đi về phía cửa chính, lúc này một chiếc xe đậu lại trước mặt các cô không xa, Lệ Hàn Ti và Triệu Giai Ca bước xuống từ trên xe đó. Hai người cười cười nói nói, sóng vai tiến vào trường đua. Thịnh Hoàn Hoàn và Nam Tầm không khỏi nhìn về phía Lăng Kha bên cạnh. Lăng Kha cười cười: “Nhìn tớ làm gì, tớ và anh ta đã kết thúc, nhìn thế này có vẻ họ cũng rất xứng đúng không?" Nam Tầm nhíu mày: “Người phụ nữ Triệu Giai Ca này từ nhỏ đã hiếu thắng, cái gì cũng muốn tranh tốt nhất, hiện tại chuyện liên hôn với Đường Nguyên Minh đã thất bại, phóng mắt nhìn khắp Hải Thành cũng không có bao nhiêu đàn ông làm cô ta coi trọng được." "Dựa theo sự tích cực của Lệ Hàn Ti thì không bao lâu sau Triệu Giai Ca nhất định sẽ tiếp nhận anh ta, trừ phi có người đàn ông ưu tú hơn Lệ Hàn Ti xuất hiện ở Hải Thành." Nam Tầm vừa mới nói xong thì đám người liền trông thấy Lệ Hàn Ti ôm eo Triệu Giai Ca, hôn một cái lên mặt cô ta, hai người dính nhau hồi lâu mới lưu luyến không rời mà tách ra. Nam Tầm nói: “Xem ra hai người đã ở bên nhau, tốc độ còn nhanh hơn chúng ta dự đoán." Lăng Kha trầm mặc một lát rồi thản nhiên nói: “Thật không ngờ, em còn tưởng rằng tối thiểu Triệu Giai Ca cũng muốn Lệ Hàn Ti theo đuổi tầm ba năm tháng, làm giá xong rồi mới tiếp nhận anh ta." Nam Tầm châm chọc: “Triệu Giai Ca đã làm giá nhiều năm rồi, làm nữa có ý nghĩa gì? Cô ta cũng sợ lốp xe dự phòng vạn năm là Lệ Hàn Ti mất kiên nhẫn, dù sao cũng có vết xe đổ là em mà." "Anh ta sẽ không." Lăng Kha không chút do dự trả lời, cô nghĩ không ai hiểu chấp niệm của Lệ Hàn Ti đối với Triệu Giai Ca hơn mình: “Em chỉ là một điều ngoài ý muốn trong cuộc đời anh ta thôi." Lúc trước nếu không phải Lệ Hàn Ti bị người ta bỏ thuốc, mà cô đúng lúc xuất hiện ở nơi đó thì cô và anh ta căn bản không có tiếp xúc gì cả. Thịnh Hoàn Hoàn vỗ nhẹ vai Lăng Kha: “Triệu Giai Ca sẽ không cho là vậy."
Làm Thịnh Hoàn Hoàn nghĩ mãi không rõ chính là hai ngày trước Triệu Giai Ca mới xảy ra quan hệ với Đường Nguyên Minh mà sao hiện tại lại quay qua tiếp nhận Lệ Hàn Ti?