Cô Vợ Đánh Tráo

chương 614: anh chỉ có một mình em mà thôi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vừa ăn cơm vừa nhìn người? Hàn Mộc Tử nhịn không được muốn trợn mắt trắng với Dạ Mạc Thâm, nhưng động tác này sẽ khiến hình tượng của cô không còn nữa mất, nên vẫn là thôi đi.

Vì vậy cô nhịn xuống một chút, cuối cùng vẫn không nói gì cả.

Vừa ngồi xuống được một lát, đã có nhân viên phục vụ cầm thực đơn đi tới, cô gái nhỏ nhìn thấy Dạ Mạc Thâm, đôi mắt dường như đều phát sáng. “Xin, xin chào, xin hỏi anh cần gì không?” Cô gái vô cùng khẩn trương, vội vàng đem thực đơn đưa tới trước mặt Dạ Mạc Thâm, sắc mặt đỏ ửng nhìn anh.

Hoàn toàn không để ý đến Hàn Mộc Tử đang ngồi ở phía đối diện, cô ngước mắt nhìn cô gái đó một chút, không có phản ứng đặc biệt gì.

Dạ Mạc Thâm đẩy thực đơn về phía trước mặt Hàn Mộc Tử, âm thanh dịu dàng hỏi: “Muốn ăn cái gì?"

Cô gái đó lúc này mới phát hiện đối diện Dạ Mạc Thâm còn có người, cô ta sửng sốt một chút sau đó nhìn về phía Hàn Mộc Tử, ánh mắt bất ngờ này khiến Hàn Mộc Tử có chút lúng túng giật giật khỏe môi, sau đó nói: “Tùy tiện đi.”

Thấy cô không có hứng lắm, Dạ Mạc Thâm cũng không tiếp tục hỏi cô, mà tự mình làm chủ gọi hai phần bò bít tết cùng rượu vang đỏ, sau đó mới trả lại thực đơn cho cô nhân viên phục vụ.

Sau khi cô gái đó nhận thực đơn về, lại lặng lẽ ngắm nhìn Dạ Mạc Thâm một chút, sau đó ôm thực đơn vội vàng quay về.

Hàn Mộc Tử nhìn qua bóng lưng của cô gái đó, lại nhìn dáng vẻ nhàn hạ của Dạ Mạc Thâm đang ngồi ở phía đối diện, nhịn không được muốn mở miệng trêu chọc anh một câu: “Mị lực của anh vẫn trước sau như một.”

Nghe vậy, Dạ Mạc Thâm dừng lại, sau đó giống như là nghĩ đến cái gì, nhíu mày: “Ghen?”

Hàn Mộc Tử: "..."

Quả thật cô không nên để ý đến anh mà, Hàn Mộc Tử nhìn về phía nơi khác, không nói chuyện, ngược lại là Dạ Mạc Thâm không nhịn được nghiêng người về phía trước, thấp giọng nói: “Yên tâm, trong lòng anh chỉ có một mình em thôi.”

Nghe vậy Hàn Mộc Tử hung hằng lườm anh một cái, đã thấy bên cạnh môi của anh có ý cười rất ranh mãnh. “A a a tôi nói cho các cô biết, bên trong tiệm của chúng ta có một người đàn ông vô cùng đẹp trai, anh ấy nhìn tôi một chút tôi đều cảm thấy muốn say ở trong ảnh mắt của anh ấy rồi, hình như ở trên ti vị cũng chưa từng nhìn thấy người đàn ông nào đẹp trai như vậy.” Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Cô gái đó tên là Tổ Cầm, thời điểm cầm lấy thực đơn quay lại không nhịn được tám chuyện cùng với đồng nghiệp của mình.

Tiêu Y Y kỳ quái nhìn cô ta một chút: "Có người đẹp trai như vậy sao? Khiến cô say mê thành cái dạng này?"

Tổ Cầm dùng sức gật đầu: “Thật sự có, đặc biệt đẹp trail Không phải cái kiểu đẹp trai bình thường đâu, mà là kiểu cực kì có mị lực, giơ tay nhấc chân đều tản ra khí hormone.” "Nghe cô nói như vậy, hình như thật sự rất đẹp trai, nếu không thì...... Lát nữa tôi thay cô đi đưa đồ ăn?” Tổ Cầm nhìn thoáng qua sắc mặt đang đỏ lên của Tiêu Y Y một chút, hai người là bạn tốt mà, TỐ Cầm lại không phải là cô gái nhỏ chưa biết lơn, nghĩ một lát liền gật đầu đồng ý: "Vậy cũng được, để cô thay tôi đi đưa đồ ăn, khi trở về cô chia sẻ tâm đắc của mình với tôi một chút nha.” “Không có vấn đề gì.”

Tiêu Y Y vỗ vỗ ngực trực tiếp đồng ý.

Sau khi đưa thực đơn cho đầu bếp, lại chờ đầu bếp làm xong món bít tết, Tiêu Y Y đi lên chuẩn bị đưa đồ ăn, lại bị một người hung hăng đụng vào.

Rầm!

Tiêu Y Y trực tiếp bị đụng ngã ra mặt đất, đau đến mức hỗ to một tiếng, nửa ngày cũng không kịp phản ứng lại. “Y Y!” Tổ Cầm ở bên cạnh thấy thế, vội vàng đỡ cô ta dậy: “Cô không sao chứ?”

Hai người ngẩng đầu lên, mới phát hiện người vừa rồi đẩy ngã Tiêu Y Y là Mạnh Tuyết U. "Mạnh Tuyết U, cô làm gì vậy?” Tiêu Y Y vô cùng giận dữ hét lên về phía Mạnh Tuyết U.

Mà Tổ Cầm khi nhìn thấy người đụng ngã Tiêu Y Y chính là Mạnh Tuyết U, sắc mặt lập tức thay đổi, cắn môi dưới của mình không dám nói lời nào. "Làm gì?" Mạnh Tuyết U đắc ý nhìn cô ta một chút, lạnh giọng cười nói: “Có hiểu quy củ hay không? Nơi này từ khi nào đến lượt cô làm chủ? Bò bít tết này vẫn là để tôi mang lên thôi.”

Cô ta ngược lại cũng muốn nhìn một chút, đến cùng người đàn ông đó lớn lên đẹp trai như thế nào, nếu như là một tên công tử nhà giàu, cô ta cũng có thể chuyển mục tiêu mới. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!

Tránh khỏi việc bị kinh bị ở cái chỗ nhà hàng như Thiên Thiên, vừa nghĩ tới chuyện đã xảy ra vào hai ngày, cô ta liền giận dữ mà không có chỗ trút ra.” “Cô? Sao cô lại có thể như vậy chứ? Thực đơn này là Tổ Cầm đưa lên, kể cả tôi không có phần, cũng không tới phiên cô mà?” Tiêu Y Y tức giận nói. “Hừ.” Mạnh Tuyết U bê đĩa đi đến trước mặt cô ta, đột nhiên nhất chân đạp Tiêu Y Y một cái, Tiêu Y Y đau đến mức kêu to, che chân của mình: “Cô làm gì vậy??” “Để cho cô biết ai mới là người quyết định ở đây.” Mạnh Tuyết U độc ác cười một tiếng: “Hiện tại tôi đánh cô một cái, cũng không có ai đi lên giúp đỡ cô, cô cũng biết ai là người phụ trách ở nơi này đi? Tôi muốn đưa đồ ăn cho bàn nào thì đưa, đến lượt cô đi chất vấn tôi à?”

Tiêu Y Y tức giận đến mức con mắt cũng đỏ lên, muốn xông lên lý luận với Mạnh Tuyết U một phen, thế nhưng lại bị Tổ Cầm lôi kéo lại. “Đừng đi, Y Y, Y Y!” “Thả tôi ra!” Tiêu Y Y tức giận đến kêu to: “Tôi muốn liều mạng với cô ta, dựa vào cái gì mà cô ta có thể đối xử với tôi như vậy chứ, dựa vào cái gì?” “Khó chịu sao?” Mạnh Tuyết U đắc ý ngửa cằm lên: “Đi tìm quản lý đi, nói là vừa rồi tôi vừa đá cô, để xem cô còn có thể giữ được công việc này hay không?”

Nói xong, Mạnh Tuyết U đắc ý xoay người, bưng đồ ăn đi ra.

Tiêu Y Y giống như là nổi cơn điên muốn lao ra, thế nhưng vẫn luôn bị Tổ Cầm lôi ké thật chặt. “Đừng đi Y Y, cô sẽ bị mất phần công việc này đấy, chúng ta tìm việc làm cũng không dễ dàng gì, nếu như bỏ công việc này, thì tiền thuê nhà phải làm sao bây giờ?” “Thả tôi ra, tìm việc làm không dễ dàng, thì cô ta có thể đối xử với tôi như vậy sao? Hôm nay nhất định tôi phải đòi được một lời giải thích từ cô ta?”

Thế nhưng bất kể như thế nào, Tiêu Y Y vẫn luôn bị Tổ Cầm giữ lại thật chặt, mấy người bên cạnh nhìn thấy vậy cũng không nhịn được thở dài một tiếng. “Cô cũng bỏ đi thôi, cho dù cô có đi lý luận với cô ta cũng không làm được gì đâu, dù sao ai cũng

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio