Cô Vợ Giả Ngốc Của Tổng Tài

chương 769

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Hơi thở ấm áp của người đàn ông áp vào mặt cô ta, còn mang theo mùi hương nhàn nhạt của cánh gà mật ong, gương mặt Lan Tô Tuyền giống như đang áp gần vào ngọn lửa vậy, lập tức đỏ ửng lên.

Cô ta ra vẻ bình tĩnh rồi nuốt nước miếng một cái: “Dĩ nhiên không phải, tôi chỉ là hiếu kỳ. Nghiêm túc mà nói thì anh cũng là đối thủ cạnh tranh với tôi, biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thăng, không đúng sao?”

“Đúng, đương nhiên là đúng. Nụ cười trên mặt Lục Thiên Bảo không giảm, nghiêm túc dò xét cơ thể cô ta: “Giống cô cô lớn lên xinh đẹp như vậy thì đương nhiên nói cái gì cũng đúng tất

Lan Tô Tuyền tìm được thời cơ, lập tức kéo trở về với đề tài: “Cho nên tôi đoán đúng rồi phải không?”

Lục Thiên Bảo không nói gì, chỉ cười híp mắt nhìn xem cô ta, càng lúc càng gần, càng lúc càng gần hơn… Lan Tô Tuyên tim nhảy đến cổ họng, lúc sắp nhịn không được chuẩn bị ra tay thì Lục Thiên Bảo bỗng nhiên cười lên hạ hả: “Đương nhiên… Không phải.” Anh ta đứng lên, năm chặt cổ tay của cô: “Đã đến giờ rồi. Đi, dẫn cô đi chứng kiến kỳ tích.”

Lan Tô Tuyền vội vàng không kịp chuẩn bị, bị kéo một cái lảo đảo, đụng vào trên vai Lục Thiên Bảo, ngay lúc này cô ta cảm thấy mình đụng phải bắp thịt rất cứng rắn. Cô ta cúi đầu xuống, nhìn thấy làn da màu lúa mạch và cổ tay trắng như tuyết của mình, tiếp đó có nghe thấy được tiếng tim mình đập “thình thịch, thình thịch”. Vừa vào phòng thí nghiệm, Lục Thiên Bảo giống như đổi lại thành một người khác vậy, anh ta rất nghiêm túc, Lan Tô Tuyền nhân cơ hội này vội vàng tránh khỏi tay của anh ta.

Trên da lưu lại nhiệt độ nóng bỏng của anh ta, cô ta cong môi, không để lại dấu vết đưa tay giấu ra sau lưng mình.

Lục Thiên Bảo triệu tập tất cả mọi người đến cùng một chỗ, lấy ra thuốc thử trong rương thôi hóa chia cho mọi người: “Một người một ông, tôi muốn nhìn thấy số liệu phân tích từng thành phần dược liệu trong thời gian ngắn nhất, go go, go.”

Anh ta bị vờn quanh ở giữa một đám mỹ nữ, trên mặt lại không có chút dâm tà vô sỉ nào. Anh ta để lại cho chính mình một ống thuốc thử, thành thạo thao tác rất nhanh đã lấy ra số liệu.

Lan Tô Tuyền nhìn xem anh nghiêm túc kiểm tra qua báo cáo phân tích của mỗi người, tiếp đó từ trong sàng lọc chọn lựa ra tám phần.

“Mấy người các cô đem thuốc thử còn lại lấy , mg tiêm vào trong cơ thể chuột bạch. Những người khác không cần tiêm, đứng hỗ trợ là được rồi.” Lục Thiên Bảo ung dung sắp xếp xong, quay đầu hướng về Lan Tô Tuyền chớp chớp mắt: “Người đẹp cô cô, đây là thời khắc chứng kiến kỳ tích, lập tức phải la lên nha!”

Rất nhanh, tám con chuột bạch bị tiêm vào thuốc thử khác biệt rồi bị để vào tám cái hộp tương ứng để quan sát.

Lúc mới đầu bọn chúng còn kêu “chít chít chít” rất vui sướng, chạy nhảy liên tục ở trong rương, nhưng chưa được vài phút thì bọn chúng đã bắt đầu loạng choạng, tiếp đó lần lượt ngã xuống ở trong rương nằm ngáy “o o….

Lan Tô Tuyền kinh ngạc nhìn xem: “Anh nghiên cứu chế tạo cái này rốt cuộc là giải được hay là độc dược vậy? Triệu chứng của bọn chúng nhìn như thế nào cũng thấy giống trúng độc hơn.”

Lục Thiên Bảo hưng phấn xoa xoa tay: “Đương nhiên là độc được rồi. Không có độc dược thì làm sao mà chế tạo ra giải dược được chứ? Bây giờ chúng ta cũng không biết bà cụ đang trúng phải loại độc gì, chỉ biết có thành phần mà thôi, nhất định phải thử nghiệm trước rồi mới áp dụng được chứ.” Anh ta cũng không để ý mọi người có nghe rõ hay không, quả quyết dặn dò: “Bây giờ lập tức rút máu chuột bạch để xét nghiệm, xem bộ số liệu nào gần giống nhất với số liệu của bà cụ. Đương nhiên nếu như có một tổ hoàn toàn giống nhau là tốt nhất.”

“Vâng.” Một đám trợ lý đáp ứng, ai nấy đều lập tức đi làm việc của mình.

Lan Tô Tuyền nhìn đồng hồ trên tường một chút, lông mày nhíu lên: “Bận rộn hơn nửa ngày như thế mới hoàn thành xong bước đầu tiên, thể còn bao lâu nữa mới nghiên cứu ra giải dược?”

Cô ta có thể đợi nhưng cô ta sợ bà cụ đợi không được nha. Lục Thiên Bảo cười cười an ủi nói: “Người đẹp cô cô, cô cứ yên tâm đi! Cô đã kiểm tra gia cảnh của tôi rồi thì hắn phải biết từ trước đến nay tôi không bao giờ nói mà không có nắm chắc.”

Anh ta cảnh giác nhìn chung quanh, lấm la lấm lét hạ giọng nói: “Nếu là không làm được, thì vẻ thất bại sẽ ảnh hưởng hình tượng đẹp trai hào hoa của tôi.”

Cái lý do không biết xấu hổ này của anh ta làm Lan Tổ Tuyền tức giận đến dở khóc dở cười, trong lòng cô ta cũng bình tĩnh lại: “Thế à? Vậy anh rằng mà thành công, tôi đi trước.”

“Không được, thể thì không được.” Lục Thiên Bảo tiến lên hai bước, giang hai cánh tay ngắn cô ta lại: “Tôi còn cần có hỗ trợ đây này.” Lan Tô Tuyền nhìn mọi người bận rộn đâu vào đấy một cái rồi hỏi anh ta: “Nhiều trợ lý ở đây như vậy rồi còn chưa đủ để anh chỉ huy hay sao?”

Lục Thiên Bảo tiến đến bên cạnh cô rồi mới hạ giọng nói: “Cô tốt nhất nên nhìn mọi người một chút, cả đám đều giống như người máy vậy, lại không cười cũng không khóc, mặt lạnh cũng rất dọa người nha! Dõi mắt nhìn toàn bộ lâu đài cổ thì tôi cảm thấy chỉ có một mình cô vừa tri thức lại dịu dàng, chỉ cần cô đứng ở chỗ này thì tôi đã cảm thấy yên tâm rồi, mà yên tâm thì tôi đi làm việc sẽ “làm ít thành lớn” nha. Hơi thở ấm áp dân ở bên tai, lông mày Lan Tô Tuyền nhắn nhắn lại khó mà nhận ra, trong lòng không hiểu có chút ngọt.

Có ta có chút chân chủ, ngẩng đầu trừng mắt Lục Thiên Bảo, ghét bỏ nói: “Được rồi, tôi cũng không yên tâm đối với việc anh làm bậy làm bạ ở đây, vẫn là tôi ở đây nhìn xem cho chắc”

“Vâng vâng vâng, cô cô dáng dấp dễ nhìn, nói cái gì cũng đúng hết.” Lục Thiên Bảo nịnh nọt cười lên, vội vàng đẩy tới cái ghế mời cô ta ngồi xuống: “Rất nhanh thôi rất nhanh thôi, tôi bảo đảm để cho cô nhìn thấy sự thành thật và sức quyến rũ của tôi.”

Lan Tô Tuyền cụp mắt xuống, khóe miệng hơi cong lên.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio