Câu hỏi của anh làm cô có chút xót xa. Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với anh. Chuyện gì đã rơi vào cánh vai buộc anh phải gánh chịu
- Kai à. Anh nói gì thế?_ cô kéo lấy tay anh hỏi
Bỗng dưng Kai đổi nét mặt đến khác lạ. Sau khi hỏi cô câu hỏi kì quặc đó thì khuôn mặt anh trở nên lạnh đến vô hồn, xung quanh anh tỏa ra khí lạnh tựa băng. Điều này làm cô cảm thấy vừa run sợ vừa lo lắng. Run sợ vì đây là hình ảnh lạnh lùng ảm đạm đến bất cần đầu tiên cô nhìn thấy từ Kai, người bạn mà cô quen được một thời gian dài. Lo lắng vì anh là người cô quan tâm, với cô anh như một người anh trai và hơn hết bộ dạng này khiến cô không thể yên lòng
Đang suy nghĩ cô lại bị đánh thức bởi câu nói đầy tuyệt vọng của người đàn ông đứng cạnh mình
- Anh không còn gì hết Thuần Mỹ à!_ nói dứt câu anh cũng nhắm chặt mắt lại hít một hơi rất sâu rồi lại nặng nề thở ra
- Anh đừng làm em sợ có được không?. Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với anh trong thời gian qua?_ cô đau lòng hỏi anh
- Mẹ anh mất rồi!_ câu trả lời của anh rất ngắn gọn, rất đột ngột và cũng khiến người nghe rất đau lòng
Câu nói đó của anh khiến Lương Thuần Mỹ chết điếng. Sao lại xảy ra chuyện động trời như vậy. Nhưng anh là một doanh nhân nổi tiếng ở Mỹ, tại sao mẹ anh mất lại không thấy đưa tin gì. Nhưng trước hết trong lòng cô đang rất rối. Cho nên cô chỉ biết hỏi loạn lên vì cuống lên
Anh nói gì?. Bác gái mất sao?. Tại sao chuyện lớn như vậy mà anh không nói cho em biết hả Kai?. Anh có còn xem em là bạn của anh không?_ cô hỏi anh
- Phải!. Kai bây giờ...Lục Lệ Thành bây giờ chỉ còn lại khối tài sản khổng lồ. Nhưng thật đáng thương, anh ta lại không có lấy người thân trên cõi đời này_ câu nói ẩn chứa đầy sự bi ai của anh thốt ra cũng khiến làm lòng cô tan nát
Bạn của cô sao phải chịu nhiều đau khổ như vậy? Liệu cô có giúp gì cho anh không?
- Kai à..._ cô nghẹn ngào gọi tên anh. Nước mắt cũng bất giác rơi xuống. Vì hình ảnh anh trước mắt khiến cô không thôi đau đớn và lo lắng. Hoàn cảnh của anh khiến cô không thôi đi những giọt nước mắt rơi.
- Anh không thể nói với em về chuyện này được. Bởi vì em còn có gia đình, có cuộc sống riêng của em. Em lại đang hưởng tuần trăng mật anh sao lại gọi sang báo tin có người mất được chứ...anh làm như vậy khác nào một kẻ điên đang cố phá hoại hạnh phúc của người khác_ anh thê lương nói
Trong lòng anh cũng khó chịu lắm rồi. Cũng đau khổ đến tột cùng rồi. Giấu mãi thì được gì. Thôi thì bộc lộ một lần, không giữ được tình cảm này thì buông vậy. Với anh yêu mà không nói là một kẻ hèn nhát thế nhưng anh lại là người sống hèn nhát ròng rã hơn năm trời
- Người khác sao?. Em không phải người lạ Kai à!_ cô la lên trong thất vọng
Anh nói như vậy cô cũng không trách anh được. Nhưng anh lại vẽ ra một khoảng cách lớn với cô khiến cô khó chịu đến tột cùng. Hai chữ " Người khác " phát ra từ miệng anh làm cô không muốn di chuyển nữa. Cô thật sự rất đau. Không lẽ anh không cần tình bạn này của cô nữa sao
- Không...Thuần Mỹ à. Chúng ta trở nên người lạ đã rất lâu rồi nhưng chính chúng ta vẫn cố tình hàn gắn tình cảm bạn bè này. Từ ngày em trở thành người phụ nữ của người đàn ông khác cũng là ngày chúng ta tự vẽ ra một khoảng cách riêng cho bản thân. Em đã có chồng nên vốn dĩ không thể vô tư như trước, thoải mái như trước. Anh cũng không thể trở thành kẻ phá hạnh phúc của người khác nên không thể lại gần em như trước đây dù rất muốn. Nhìn thấy anh vui vẻ cười nói không có nghĩa là anh ổn. Từ lúc em xuất hiện cuộc sống của anh chưa bao giờ ổn cả Thuần Mỹ à. Cả về đời sống lẫn tinh thần, tình cảm mọi thứ đều bị chi phối đến mức không thể kiểm soát. Cùng với đó là sự ra đi của người thân duy nhất trên đời này đã khiến anh hoàn toàn sụp đổ đến mức không thể nhúc nhích. Thuần Mỹ à...anh thật sự không ổn_ Kai
Mất vài phút để cô có thể tiêu hóa hết những ý trong câu nói của anh. Cô không muốn nghe...không muốn tiếp tục nghe nữa. Nếu tiếp tục cô chắc chắn sẽ mất anh, mất đi tình bạn cô trân quý
- Kai à. Anh nói gì vậy. Anh không ổn em biết mà. Bây giờ em đưa anh về. Nghỉ ngơi anh sẽ ổn hơn thôi_ cô cuống quýt lên
- Anh không muốn. Hôm nay anh đã can đảm nói rồi thì sẽ không dừng lại. Với anh yêu một người mà không nói là hèn nhát nhưng chính anh lại hèn nhát suốt một khoảng thời gian dài như vậy. Anh sẽ nói tất cả những gì anh nghĩ. Em có thể nghe hoặc bỏ ngoài tai. Anh chỉ muốn nói hết tất cả. Dù nói hết ra chúng ta sẽ không thể gặp lại nhau nữa. Nhưng anh chấp nhận như vậy, thà như vậy anh sẽ cảm thấy nhẹ nhàng. Như vậy vừa giải thoát cho con tim anh, vừa giải thoát cho em giúp em không cần khó xử trước mặt Trịnh Tuấn. Làm như vậy cả hai sẽ không đau khổ nữa_ anh nói
Dù cô không yêu anh. Dù cô chỉ xem anh là bạn. Nhưng anh vẫn muốn nói, nói hết tất cả. Tình bạn này không hợp để kéo dài trong quãng đời còn lại. Anh không phải kẻ vô cảm mà nhìn thấy người mình yêu vui vẻ bên người khác mà vẫn có thể thật tâm cười. Anh không thể chắc chắn sẽ nhịn được bao lâu để ngăn chặn bản thân đến giành lấy cô khi bản thân không có một chút tư cách, giành lấy cô một cách bất chấp. Một lần nhìn cô từ xa không có nghĩa là cả đời sẽ mãi như vậy. Anh sợ một ngày nào đó chính anh lại làm ảnh hưởng đến cô và chồng cô
- Anh đừng nói nữa được không?. Đừng nói nữa mà_ cô vừa ôm lấy tai vừa bật khóc như một đứa trẻ vì cô nhận thức được bản thân sắp mất cái gì
- Em có làm gì cũng vô dụng. Sự thật vốn dĩ là như vậy. Anh thật sự yêu thích em từ lần đầu tiên gặp mặt nhưng anh vẫn không phải là người em yêu và lựa chọn đồng hành trong quãng đường đời còn lại. Thuần Mỹ à trong cuộc sống mỗi người đều có người đồng hành với mình chỉ là vấn đề là bao lâu em hiểu không?. Anh chỉ có thể cùng em đến thời điểm này thôi. Không thể cùng em đi tiếp nữa rồi. Trịnh Tuấn mới là người sẽ cùng em đi hết quãng đường còn lại..._ anh nói vừa giữ lấy cánh tay của cô
- Anh dừng lại đi mà Kai. Em xin anh_ Lương Thuần Mỹ
- Anh không thể dừng nữa rồi. Chuyện gì tới sẽ tới. Anh đã nói hết những gì anh muốn nói. Quanh đi quẩn lại anh chỉ muốn nói với em một câu mà tưởng chừng anh không thể can đảm nói được " Lương Thuần Mỹ anh thật sự yêu em"_ Kai
Cô liều mạng lắc đầu. Nước mắt ngược xuôi chảy xuống. Muốn vùng vẫy khỏi sự khó xử này thì đột ngột nghe tiếng vỗ tay lớn đằng sau lưng vang dội...
Truyện convert hay : Đô Thị Cực Phẩm Y Thần