Bà Cố đang làm gì không để người khác thấy?
Cố Hề Hề sững sờ! Cô còn chưa bình tĩnh lại, Doãn Tư Thần đã kéo tay cô rời đi thật nhanh!
Cố Hề Hề nhìn tay Doãn Tư Thần đang nắm lấy tay cô, sự ấm áp truyền tới từ những ngón tay của anh làm cho cô không được tự nhiên.
Doãn Tư Thần diễn sâu quá rồi sao? Chỗ này không có người khác nhìn thấy, sao lại nắm chặt như vậy chứ?
Cố Hề Hề đang suy nghĩ lung tung, bên tai truyền đến giọng nói của Doãn Tư Thần. Rõ ràng anh đang cúi người nói bên tai cô, hơi thở nóng ấm phả lên vành tai cô, cả người cô cứng đờ.
Cập nhật sớm nhất tại Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc.
"Xem đi, nhất định sẽ có một cảnh tượng vô cùng thú vị!" Giọng Doãn Tư Thần đúng lúc kéo cô quay lại với thực tại. Cố Hề Hề kiềm nén sự khác thường của bản thân, nhìn theo tầm mắt của Doãn Tư Thần.
Lúc này, nét mặt của Cố Hề Hề lập tức thay đổi! Thấy bà nội vốn không phải đang tiếp chuyện các trưởng bối, mà ở trong phòng đếm tiền một mình.
Đếm tiền cũng thôi đi, vừa đếm vừa lẩm bẩm việc quan trọng là bảo mẹ đem tiền đến cho bà.
Trước giờ Cố Hề Hề chưa từng mất mặt như vậy! Nhất là mất mặt trước mặt Doãn Tư Thần.
Lúc này, bên ngoài có người đi vào. Đầu tiên bà Cố giật mình, vừa định cất tiền trên bàn đi. Đến khi thấy người vào là Cố Chân Chân, mới thở một hơi dài, tiếp tục đếm tiền.
"Bà nội! Không phải bà đã đồng ý mua cho con một căn nhà sao!" Cố Chân Chân ôm chầm lấy cánh tay bà làm nũng: "Khi nào mới mua cho con?"
"Ngoan, Chân Chân, chờ bác cả của con lấy được tiền của Cố Hề Hề, thì có thể mua nhà cho con rồi! Bà nội giao tiền đặt cọc rồi, hợp đồng cũng ký rồi, chỉ đợi lấy chìa khóa về thôi!" Bà Cố cưng chiều kéo cánh tay của Cố Chân Chân, ngồi ở bên cạnh nói: "Có khi nào bà nội lừa gạt con chưa?"
Nghe bà Cố nói như vậy, Cố Chân Chân mới hài lòng nở nụ cười. Chỉ cần mua được căn nhà ở thị trấn, thì cô thành người thành thị rồi! Cô có thể xứng với người đàn ông cao quý hơn!
"Vừa rồi có người kêu cha mẹ con đến, nói bác gái có chuyện muốn nói với họ, cũng không biết rốt cuộc nói gì. Lúc cha mẹ trở về cũng thay đổi, còn đuổi con ra khỏi phòng, không biết hai người ở trong phòng to nhỏ gì đó!" Cố Chân Chân tiếp tục nói: "Bà nội, bà nói bác cả và Cố Hề Hề sẽ đem tiền đến sao? Hai trăm ngàn, hay ít hơn?"
Bà Cố hừ một tiếng: "Nó dám không đưa sao?"
"Bây giờ Cố Hề Hề phát tài, có thể không giúp chúng ta sao! Nếu không có lương tâm, không phải là con cháu nhà họ Cố thì tất nhiên không quen!" Cố Chân Chân phì phò nói.
Cố Hề Hề thì đáng gì, dựa vào đâu mà được gả cho người đàn ông hoàn mỹ giàu có như vậy? Dựa vào đâu được ở một căn nhà sang trọng như vậy, ăn những thứ sang trọng như thế, mặc quần áo đắt tiền đến vậy, còn ngồi trên xe phiên bản hạn chế chứ?
"Nên bà mới đau lòng thay con! Cố Hề Hề chỉ là một đứa trẻ nhà họ Cố nhặt được, sao có thể quan trọng được chứ?" Bà Cố nói một cách oán hận: "Trong nhà này, chỉ có nó và con gà mái không đẻ được trứng kia là chướng mắt! Không sao, bây giờ nó có chỗ dựa, chờ đến lúc móc đủ tiền, chúng ta sẽ có cuộc sống sung sướng!"
"Dạ!" Cố Chân Chân vui vẻ mà gật đầu.
Khi Cố Hề Hề thấy được cảnh này, thật sự không biết nên có biểu cảm gì mới có thể bộc lộ hết cảm xúc trong lòng. Mặc dù sớm biết mình là được nhặt về, nhưng không ngờ bà nội lại thiên vị đến mức này!
Chèn ép ba mẹ hơn hai mươi năm cũng không nói, còn bóc lột mình đến không thể ngóc đầu lên nổi! Mình không phải hèn yếu như mẹ, không dễ dàng để cho họ bắt nạt như vậy!
Đã sớm đoán được mẹ muốn mình đưa hai trăm ngàn, tuyệt đối không hề đơn giản như vậy mà! Không ngờ căn nhà này không có tên ba mẹ thì thôi, bà nội lại ghi tên Cố Chân Chân!
Thật quá đáng mà!
Doãn Tư Thần thấy ngực của Cố Hề Hề nhấp nhô không ngừng vì tức giận, trong lòng dâng lên sự đau lòng.
"Đừng lo lắng, căn nhà này họ chưa chắc đã mua được!" Doãn Tư Thần hạ giọng, nói: "Muốn trả công thế nào?"
"Trả công gì chứ?" Cố Hề Hề đột nhiên quay đầu, không ngờ cả người Doãn Tư Thần đang dán sát phía sau mình. Vừa quay đầu, chóp mũi của hai người thiếu chút nữa dán vào nhau.
Cố Hề Hề vừa quay đầu, cũng chạm phải ánh mắt sâu xa như vì sao trên bầu trời. Không ngờ, ở khoảng cách gần như vậy, ngũ quan của Doãn Tư Thần cũng hoàn mỹ đến mức không thể bắt bẻ được!
Doãn Tư Thần cũng không ngờ Cố Hề Hề đột ngột xoay đầu lại như vậy. Không kịp phòng bị, ánh mắt anh tràn đầy sự khát khao và mong đợi.
Ánh mắt rực rỡ, chạm đến đáy lòng của Doãn Tư Thần. Không biết vì sao, trong đầu anh dâng lên một suy nghĩ: Không thể để cô thất vọng!
Cố Hề Hề nhìn gương mặt tuấn tú rất gần trước mặt mình, cả người cô cứng đờ, không dám cử động! Cô không hề nghi ngờ, mình chỉ cần duỗi cổ một chút là có thể hôn lên môi của đối phương rồi!
Khoảng cách gần như vậy thật quá mập mờ.. Hô hấp của đối phương cũng có thể nghe rõ..
Doãn Tư Thần hết sức kiềm chế bản thân mới không vô thức mà hôn lên đôi môi đỏ thắm của cô.
Yết hầu lên xuống, ánh mắt như sóng nước, biểu cảm vô cùng dạt dào, anh khẽ cười nói: "Nghe nói chú của em có thói quen chơi cá cược!"
"Vậy thì sao? Anh cài bẫy chú của tôi?" Cố Hề Hề bị lời nói của Doãn Tư Thần làm chú ý, quên mất bầu không khí vô cùng mập mờ này.
"Ừ!" Doãn Tư Thần nở nụ cười: "Tiền của Doãn Tư Thần tôi, có thể dễ cầm như vậy sao?"
Nghe Doãn Tư Thần muốn cài bẫy chú, trong lòng Cố Hề Hề lập tức vui vẻ. Đáng đời lắm!
Nhưng bà nội cầm hai trăm ngàn của Doãn lão phu nhân, đã thanh toán tiền cho Cố Chân Chân rồi, số tiền này xem ra cũng không lấy về được..
"Đừng lo, có tôi đây!" Dường như Doãn Tư Thần đoán được ý của Cố Hề Hề, mỉm cười: "Tin tôi!"
Nói xong câu này, Doãn Tư Thần đưa tay vò vò xoa đầu Cố Hề Hề. Đây là lần đầu anh chủ động thân mật với cô.
Cả người của Cố Hề Hề cứng đờ! Doãn Tư Thần, anh diễn quá sâu rồi đó!
Sau khi lén xem kịch hay, hai người yên lặng quay về trong sân. Lúc này đầu bếp đã nấu xong, chờ mang lên.
Cố Hề Hề thấy Tiểu A vội vàng từ bên ngoài vào, nói nhỏ bên tai Doãn Tư Thần chuyện gì đó. Doãn Tư Thần ngước mắt lên nhìn sang Cố Hề Hề, sau đó khoát khoát tay, ý bảo tạm thời gác chuyện này qua đi.
Mặc dù trong lòng Cố Hề Hề buồn rầu, nhưng cô cũng không hỏi gì.
Tiểu A là trợ lý của Doãn Tư Thần, là nhân viên chịu trách nhiệm rất nhiều việc. Cho dù Tiểu A báo cáo điều gì, cô cũng không thể hỏi.
Doãn Tư Thần chờ Tiểu A đi khỏi, lập tức cười nói với Cố Hề Hề: "Nên mời bà nội và các vị trưởng bối khác ra dùng cơm rồi!"
Cố Hề Hề gật đầu!
Đầu bếp bên cạnh nghe được lệnh, rẹt rẹt rẹt, rất nhiều chiếc bàn trong sân được kéo hợp lại. Khăn ăn hình chim thiên nga vô cùng đẹp, được xếp khéo léo phía trên. Chén dĩa trắng tinh, vừa được dọn lên. Những chiếc ghế đắt tiền được bày ra!
Mười phút sau, một khoảng sân trống nháy mắt trở thành một bữa tiệc. Vô số món ngon được bày ra, mùi hương mê người, đến cả chú cún con trong nhà cũng không ngừng chảy nước bọt.
Lúc này bà Cố cười ha hả đi tới, vừa đi vừa đánh giá những món ăn tinh xảo cả đời bà chưa từng được ăn, có người trong nhà nói: "Aiya, hôm nay đều nhờ Cố Hề Hề! Cả đời của tôi chưa từng ăn món nào ngon như vậy!"
"Vậy thì bà may mắn quá rồi!" Cố Hề Hề cũng phải gọi người đang không ngừng thổi phồng bà Cố này là bà ba. "Đã sớm biết bà là người may mắn mà, cháu gái có địa vị như vậy, gả được một nhà có tiền như vậy, tương lai không lo đến việc ăn mặc nữa rồi!"
Bà Cố nghe người khác tâng bốc, vô cùng đắc ý!
Lúc này, mẹ Cố cũng từ bên ngoài đi qua. Bà Cố thấy mẹ, lập tức dùng ánh mắt thăm dò.
Mẹ Cố ngẩng đầu liền thấy ánh mắt của bà, không kiềm được run lên, nhanh chóng cúi đầu, không dám nhìn sang.
Thấy mẹ Cố như vậy, bà Cố liền biết không có tiền rồi! Nghĩ đến không có hai trăm ngàn để mua nhà cho Cố Chân Chân, bà cảm thấy lòng mình nóng như lửa đốt! Trong lòng bà, Cố Hề Hề chỉ là một đứa bé nhặt được, đương nhiên không sánh bằng với Cố Chân Chân! Cho dù đã kết hôn, Cố Hề Hề cũng phải giúp đỡ cho nhà bà! Nếu không, chẳng lẽ lại nuôi một con sói mắt trắng sao?
Cố Chân Chân vừa đến, ánh mắt liền nhìn lên người Doãn Tư Thần. Tại sao càng nhìn anh càng đẹp vậy? Cho dù anh không có biểu cảm gì, cũng vô cùng đẹp.. Người đàn ông đẹp trai như vậy, còn là một quý công tử đáng giá cả trăm tỉ! Tại sao anh lại ưng ý chị họ của mình chứ? Nếu không có chị ta, thì có phải tất cả sẽ thay đổi không?
Trong đầu Cố Chân Chân đang suy nghĩ đến chuyện tốt, căn bản không hề nghĩ đến nếu không có Cố Hề Hề, cô ta là gì chứ? Còn muốn quen được Doãn Tư Thần? Nằm mơ đi!
Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần chào hỏi mọi người. Những người trong thôn này chưa từng nhìn thấy sự phô trương như vậy!
Món ăn trước mặt vô cùng tinh tế, hoàn mỹ giống như các sản phẩm thủ công mỹ nghệ. Mặc dù là món Trung, nhưng cũng có thể nói là vô cùng nổi tiếng! Nguyên liệu nấu ăn, cho đến giờ bọn họ cũng chưa từng được thấy!
"Xin mọi người đừng khách sáo, nếm thử tay nghề đầu bếp nhà chúng con!" Doãn Tư Thần không ngừng tạo thể diện cho Cố Hề Hề: "Hề Hề vẫn tiếc nuối khi kết hôn, thân thích trong nhà không thể tham dự, nên lần này về mới đặc biệt dặn đầu bếp, nhất định làm một bữa ăn thật ngon báo đáp công ơn mọi người nhiều năm qua!"
Doãn Tư Thần vừa nói, tay cũng nâng lên, nét mặt vài người cũng trở nên ngại ngùng.
Ai mà không biết, lúc Cố Hề Hề ở nhà, ngày ngày đều làm trâu làm ngựa! Có ai chăm sóc đâu! Không bị ngược đãi đã phải thắp hương cảm ơn rồi!
Mẹ Cố và ba Cố ngồi bên cạnh, nghe Doãn Tư Thần nói như vậy, ánh mắt buồn bã. Ba Cố thì không sao, nhưng hai mắt của mẹ Cố đã ướt đẫm. Bà biết rõ, con gái theo bà mấy năm qua, thật sự quá khổ cực rồi!