Dù thật sự mối quan hệ của hai người có tồi tệ thế nào, thì trước mặt mọi người nhất định phải diễn vở kịch vợ chồng ân ái! Đây là điều mà lúc ở Cố gia, Doãn Tư Thần đã nói với cô!
Hiện tại rốt cuộc Cố Hề Hề cũng học được. Doãn Tư Thần nhẹ chớp mắt mang theo một tia trêu tức nhìn cô.
Học cũng rất nhanh đó! Chuột đồng nhỏ! Tuy nhiên quan trọng nhất chính là phải biết phối hợp trước mặt người khác!
Nhất là ở trước mặt Mặc Tử Hân!
"Đúng vậy, Hề Hề hiện tại đang mang thai nên không thể theo tôi được." Doãn Tư Thần thân thiết đưa tay lướt qua chóp mũi cô, thân thể tiến sát lại gần, cười tít mắt nhìn cô: "Đã nói anh tự mình đến được rồi, em không cần lo lắng! Có em suốt đêm phụ anh chuẩn bị dự án hợp tác thì còn gì phải lo lắng chứ?"
Tầm mắt Cố Hề Hề dừng ở khuôn mặt anh tuấn tà mị của người đàn ông này, nhìn thấy ánh mắt lấp lánh kia thiếu chút nữa cô đã mềm lòng. Cô bày ra trên mặt một nụ cười dịu dàng ân cần, nhưng trong lòng lại đang thầm mắng!
Khuôn mặt yêu nghiệt như vậy cười cho ai xem chứ! May mắn mình không yêu tên yêu nghiệt này, bằng không nhất định không kiềm được mà lao vào rồi!
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc.
Dường như Mặc Tử Hân cũng không muốn nhìn cảnh hai người ân ái như vậy, lập tức nói: "Được, cũng lâu tôi không có đánh, hôm nay vừa lúc có thể hoạt động gân cốt một chút!"
Cố Hề Hề lui đến một bên, trợ lý cũng theo đuôi đứng bên người cô. Cô thở dài một tiếng, hỏi: "Kế hoạch cũng thành công như mong đợi?"
"Đúng vậy, thiếu phu nhân!" Trợ lý lập tức trả lời nói: "Tuy nhiên, tổng giám đốc bảo hôm nay không nói chuyện hợp tác, chỉ cùng Mặc tổng thả lỏng thư giãn, sau đó sẽ bàn tiếp."
Cố Hề Hề gật gật đầu, chiến trường kinh doanh của những người đàn ông cô sẽ không tham dự, thực tế cô tham dự cũng không nổi. Cô không phải Mộc Nhược Na, không có thủ đoạn cùng năng lực ứng biến.
Thừa dịp hai người đánh golf, mình có thể đi tìm Tiểu Nhã. Một mình cậu ấy nhất định rất buồn, nếu không muốn bị Doãn Tư Thần phát hiện thì mình phải mang Tiểu Nhã đi khu vực khác thăm thú vậy.
Trở lại phòng nghỉ, Cố Hề Hề đẩy cửa đi vào nhưng không thấy tung tích của Lâm Tiểu Nhã.
Kỳ quái, đi đâu rồi?
Cố Hề Hề gọi điện cho cô ta, di động cũng bị tắt máy. Cô nhất thời có chút lo lắng!
Hôm qua cậu ấy vừa mới làm xong trị liệu hóa chất, thân thể hẳn là còn rất suy yếu? Mình có phải rất ích kỷ lắm không khi mà không lo lắng thân thể của Tiểu Nhã, cậu ấy cầu xin một chút liền mềm lòng mang cậu ấy đến đây..
Cố Hề Hề thật sự lo lắng cho Lâm Tiểu Nhã, nhưng lại không biết giờ này cô ta đã sớm tìm một nơi không có ai, thay một bộ áo tắm gợi cảm táo bạo, ở trong hồ bơi qua bơi lại.
Lâm Tiểu Nhã hiểu rõ tính cách của Cố Hề Hề, nhưng cô ta càng hiểu rõ thói quen của Doãn Tư Thần hơn. Cô ta biết anh mỗi lần đánh golf xong đều sẽ đến hồ bơi để bơi một lát. Cho nên cô ta không phải đi đâu cả, chỉ cần ở trong này ôm cây đợi thỏ là được rồi!
Cố Hề Hề tìm không thấy Lâm Tiểu Nhã cuối cùng đành từ bỏ, chỉ hy vọng cậu ấy đừng chạy lung tung, bằng không gặp nguy hiểm thì không hay rồi!
Cô vẫn còn đang lo lắng thì di động đột nhiên vang lên, là số của Mộc Nhược Na.
"A lô, Nhược Na?" Cố Hề Hề nhẹ nhàng mở miệng.
"Nghe nói hôm nay mọi người đến sân golf?" Mộc Nhược Na nói: "Tôi cũng theo lão đại đến đây, đang ở khu hai! Cô có tới đây không?"
Cố Hề Hề ngẩn ra: "Mọi người cũng đến đây sao?"
"Đúng vậy, tôi đang ở khu hai! Tôi đang theo chân lão đại nhưng mà chỉ đứng ngắm cảnh thôi, một mình tôi rất nhàm chán, đoán cô hôm nay cũng tới đây, phỏng chừng Doãn Tư Thần cũng không có thời gian ở cạnh cô, không bằng đến tìm tôi đi!" Mộc Nhược Na hào hứng rủ rê, làm bộ có vẻ ngốc nghếch.
Nếu người khác thật sự nghĩ cô ấy "ngực lớn không có não" vậy thì lầm to rồi! Người có thể ngồi ở vị trí phó tổng giám đốc công ty Ody, sao có thể là người không có năng lực? Chỉ là Mộc Nhược Na cố tình ngụy trang mà thôi!
"Không được, tôi vẫn nên ở lại đây thì hơn!" Cố Hề Hề ngẫm nghĩ một hồi cuối cũng từ chối, nếu lát nữa Doãn Tư Thần trở lại tìm không thấy cô thì..
"Vậy tôi đến tìm cô nhé! Đối tác của lão đại toàn những chú bác rất già, rất nhàm chán!" Mộc Nhược Na ỉu xìu nói: "Tôi đã nói rồi, trường hợp như thế đừng bảo tôi đi theo, thế nhưng anh ta nhất định mang tôi đến đây!"
Cố Hề Hề đối với vị tổng giám đốc công ty Ody đột nhiên có chút tò mò. Cô muốn biết một người đàn ông như thế nào mới có thể trên cơ một vị phó tổng giám đốc kêu ngạo như Mộc Nhược Na, anh ta khẳng định không phải người bình thường!
"Được rồi, chỉ cần lão đại của cô đồng ý, tôi cũng không có gì ý kiến!" Cố Hề Hề cười trả lời.
Doãn Tư Thần dường như không phản đối cô và Mộc Nhược Na thân cận, trái lại còn có vẻ khuyến khích..
Tốc độ Mộc Nhược Na quả nhiên rất nhanh, không lâu sau liền lái xe ngắm cảnh dành riêng cho sân golf đến. Cố Hề Hề từ xa đã nhìn thấy Mộc Nhược Na đang mặc một bộ quần áo bó sát.
Khụ khụ! Quả nhiên giống như sự hiện diện của cả một bầu sữa!
Bất kể loại quần áo gì mặc trên người cô ấy đều lộ ra cái hơi thở của hồ ly tinh - dáng người quá nóng bỏng! Hồ ly tinh không phải là dáng người nóng bỏng sao? Khó trách vợ của những đối tác, ai cũng giống như mang thâm thù đại hận với Mộc Nhược Na!
Tưởng tượng Lâm Tiểu Nhã và Mộc Nhược Na đứng chung một chỗ, chắc cô ta sẽ bị Mộc Nhược Na quăng đi tám cây số? Tuy dáng người Lâm Tiểu Nhã cũng thật đẹp, nhưng so với Mộc Nhược Na thì chẳng đáng gì!
"Hề Hề.." Mộc Nhược Na tuy không mang giày cao gót, nhưng dáng đi vẫn uyển chuyển lắc lư, lúc cất giọng nói đều khiến những nhân viên nam xung quanh run rẩy một trận.
Cố Hề Hề thở dài một hơi, khó trách bị coi là hồ ly tinh! Giọng nói cũng mềm mại quyến rũ như vậy, đây là thứ mà chắc các bà vợ đều rất thống hận!
"Cô có muốn uống chút gì không?" Cố Hề Hề hỏi Mộc Nhược Na: "Rượu vang đỏ của Pháp vừa được giao đến đây lúc sáng đó!"
"Doãn Tư Thần lại có thể cho cô uống rượu sao?" Mộc Nhược Na đứng trước mặt Cố Hề Hề, không cần mang giày cao gót, cũng cao hơn cô một chút.
"Tôi đương nhiên không thể uống, tuy nhiên cô là đối tác của công ty, có thể mời cô nếm thử một ly." Cố Hề Hề vẫy tay, lập tức có người bưng một ly vang đỏ và một ly sữa đến.
Mộc Nhược Na cũng không khách khí với Cố Hề Hề, nhấc ly rượu lên nhẹ nhàng ngửi, sau đó giơ lên ngắm nhìn màu sắc chất lỏng sóng sánh kia, nhất thời thở dài nói: "Doãn Tư Thần quả nhiên biết hưởng thụ! Đây là thứ các quý tộc Pháp yêu thích nhất!"
"Ừm, nghe nói một chai giá trị hai trăm ngàn đô." Cố Hề Hề thản nhiên trả lời.
Ở gần Doãn Tư Thần một thời gian, cuối cùng cô cũng học được bộ dạng "xài tiền như nước". Cũng không còn cách nào khác, Doãn Tư Thần kia mỗi giây đều là đốt tiền, đốt cũng thật thản nhiên!
Cố Hề Hề cầm ly sữa ấm uống hai ngụm.
"Cô chạy tới đây như vậy, thật sự không sao chứ?" Cố Hề Hề nghi hoặc hỏi: "Dù sao cô cũng là phó tổng giám đốc, cô đi như vậy.."
"Không sao cả, lão đại của tôi rất tài giỏi! Có tôi ở đó hay không cũng không có gì khác biệt!" Mộc Nhược Na dửng dưng trả lời: "So với chuyện của tôi, cô nên lo lắng cho chính mình thì hơn!"
"Tôi có gì cần phải lo lắng?" Cố Hề Hề khó hiểu hỏi lại.
"Cố Hề Hề, tôi không có nhiều bạn bè, cô là một trong số ít đó. Bởi vì lần đầu tiên gặp mặt tôi còn bị người ta đuổi đánh, vậy mà cô lại ra tay giúp đỡ!" Mộc Nhược Na tính tình ngay thẳng: "Người có thể khiến Mộc Nhược Na tôi để mắt đến cũng không nhiều, cô vẫn là một trong số đó. Cho nên tôi đã xem cô như bạn bè. Cô thì sao?"
Cố Hề Hề không nghĩ tới Mộc Nhược Na sẽ nói như vậy, nhất thời ngẩn ra.
Nhìn ánh mắt mờ mịt của Cố Hề Hề, Mộc Nhược Na đặt ly rượu lại chỗ cũ: "Nếu cô không muốn, vậy xem như vừa rồi tôi chưa nói gì!"
Cố Hề Hề nhìn Mộc Nhược Na muốn đứng dậy rời đi, liền nắm lấy tay Mộc Nhược Na kéo lại, gấp gáp nói: "Tôi đâu có nói là không muốn!"
Mộc Nhược Na quay đầu nhìn Cố Hề Hề, nhịn không được liền bật cười.
"Cô cười gì vậy?" Cố Hề Hề ngơ ngác nhìn.
"Tôi rốt cuộc đã biết tại sao Doãn Tư Thần lại thích cô rồi!" Mộc Nhược Na thích thú nói: "Cô quả nhiên rất thú vị!"
Cố Hề Hề cười khổ.
Doãn Tư Thần thích cô? Không, thứ anh thích chính là thế hệ thứ tư của Doãn gia.
Sau khi Doãn Tư Thần và Mặc Tử Hân đánh golf xong, quả nhiên là sảng khoái tinh thần. Hai người đến bể bơi thả lỏng một chút.
Được rồi, chính là đổi sang một trận đấu khác mà thôi! Bởi vì trận đánh golf vừa rồi là bất phân thắng bại. Hai người rất nhanh thay đồ xong, đã sẵn sàng để tiếp tục cuộc đua dưới nước!
Doãn Tư Thần cùng Mặc Tử Hân muốn dùng bể bơi, dĩ nhiên là phải bố trí trước một chút. Khu một vốn là khu vực của riêng Doãn gia, cho nên rất nhanh đã sắp xếp xong, tất cả nhân viên đều ra ngoài, để lại không gian cho Doãn Tư Thần và Mặc Tử Hân.
"Mặc tổng đừng miễn cưỡng nữa, thành tích bơi lội trăm mét của tôi là bốn mươi tám giây!" Doãn Tư Thần cười gian trá: "Hơn nữa đây chỉ là số liệu năm năm trước mà thôi!"
Mặc Tử Hân không cam lòng yếu thế: "Vậy à? Thật trùng hợp, mười năm trước thành tích của tôi đã là bốn mươi giây!"
Bốn mươi tám giây tính là gì? Mười năm trước tôi đã sớm vượt qua rồi!
"Vậy đọ sức xem thế nào?" Doãn Tư Thần thách thức Mặc Tử Hân.
"Được thôi!" Mặc Tử Hân gật đầu.
Hai người đàn ông vóc dáng rất hoàn mỹ đứng cạnh hồ bơi, khí thế đó đủ khiến người khác đứng không vững.
Doãn Tư Thần gọi một nhân viên đến giúp cả hai làm trọng tài. Nhân viên kia mắt không dám chớp, nhìn đồng hồ nói to: "Chuẩn bị! Bắt đầu!"
Tiếng nói vừa dứt, hai thân ảnh đồng thời lao xuống nước, tốc độ đều rất nhanh, khó phân trước sau.
Ngay sau đó Lâm Tiểu Nhã đang tập nín thở bỗng dưng ngoi lên khỏi mặt nước -
ẦM -!
Lâm Tiểu Nhã hét lên một tiếng, cơ thể rất nhanh chìm vào đáy hồ!
Sao lại thế này?
Doãn Tư Thần và Mặc Tử Hân đồng thời ngừng lại! Doãn Tư Thần cảm giác vừa rồi anh giống như đụng phải cái gì..
Vừa rồi có tiếng thét chói tai.. Chẳng lẽ đụng trúng ai đó? Chết tiệt! Ai ở trong này!
Hiện tại không phải lúc truy cứu trách nhiệm, đối phương bị va chạm mạnh hiển nhiên là bị thương rồi!