Không lâu sau, Âu tử Xuyến dắt một người đàn ông cao lớn đẹp trai, có hơi trẻ đi vào:
“Tỉnh Bách Nhiên! Bạn trai kiêm hôn phu của tôi, chính là bạn học Tỉnh Điền của chúng ta trước đây đó! Không biết mọi người có còn ấn tượng không, có lần tụ tập, mọi người đã gặp qua rồi, rất nhiều người còn trêu anh ấy là người Nhật Bản nữa, bởi vì cái này mà anh ấy mới đổi tên thành Bách Nhiên, trung với nước nhà, người nước T chính gốc!”
Rất nhiệt tình mà giới thiệu giải thích, vẻ mặt Âu Tử Xuyến tràn đầy ý cười hạnh phúc.
Cũng rất ân ái mà kéo tay của cô ta, chàng trai mỉm cười nhìn cô ta một cái rồi mới chủ động chào hỏi: “Cậu chủ Phùng, cậu chủ Trịnh, Tố Diên, Lâm Khiết, đã lâu không gặp!”
Người ở bên trong, anh ta đều biết! Người đàn ông có hơi dè dặt, nhưng hiển nhiên là thái độ rất đúng mực, hai người cũng đứng dậy gật đầu, chào hỏi với anh ta:
“Chào cậu! Ngồi đi!”
“Không có người ngoài, mọi người cứ tự nhiên đi!”
Trịnh Liên Thành gào to một tiếng, vừa rót rượu cho anh ta, cửa đúng lúc đang mở ra, một thanh âm rõ ràng như là tiếng pháo nổ, kèm theo đó là những tiếng bước chân soạt soạt truyền tới, mấy người đều bất giác nhìn về phía cửa.
“Chuyện gì vậy?”
Lúc này nhân viên phục vụ đang dọn dẹp bàn ghế rác rưởi ở bên cạnh đáp: “Chắc là hoạt động ở lầu một bắt đầu rồi! Tối nay có rất nhiều tiết mục giải trí.”
Lúc này, Trịnh Tố Diên lên tiếng nói: “Vậy chúng ta ra ngoài xem đi! Góp chút náo nhiệt cũng được!
Sau đó mấy người đều đứng lên, Trịnh Liên Thành tự nhiên mà giúp em gái mình cầm túi, ở một bên khác Tỉnh Bách Nhiên càng không cần nói, ngay cả áo khoác cũng mặc giúp Âu Tử Xuyến, rất là thân sĩ chu đáo, còn Phùng Dịch Phong thì hiển nhiên là không có ý định ân cần gì cả, một tay cầm lấy điện thoại xem tin nhắn, tay kia trực tiếp đút vào trong túi quần, người khác thật ra không chú ý tới, nhưng trong lòng Dung Lâm Khiết rất không vui.
Trên đường đi, Phùng Dịch Phong đều trả lời tin nhắn, nửa cúi đầu, bước đi rất chậm, cả hai đều không nói chuyện.
Đến đại sảnh lầu một, xung quanh sân khấu đã đông ngịt người, trên sân khấu đèn sáng rực, dưới sân khấu thì hơi tối, lúc này trên màn hình lớn sáng lên các hạng mục giải thưởng, bên cạnh là luật chơi, người dẫn chương trình cũng hưng phấn mà nói:
“Trò chơi này của chúng ta là phải tham gia theo cặp! Bởi vì không những dựa vào đầu óc mà còn phải dùng thể lực nữa, cho nên ghép cặp một nam một nữ! Đương nhiên, đàn ông phụ nữ đơn thân cũng không cần ảo não, bởi vì không nhất định phải là cặp đôi yêu nhau đâu, chủ đề lần này chúng tôi là vũ hội hoá trang, cung cấp tổng cộng năm mươi cặp mặt nạ, nếu muốn tham gia hoạt động, các cặp đôi yêu nhau có thể chọn lấy một cặp, đôi nam nữ hợp tác với nhau cũng có thể lấy một cặp, mặt nạ dành cho nhóm đã có đôi thì lựa chọn ở quầy số và số , muốn đạt được vận may, xem nhân duyên thì đàn ông nhận mặt nạ ở quầy số , nữ ở quầy , mặt nạ đều là không giống nhau, các vị xin nhận đúng mặt nạ của mình, mặt nạ giống nhau chính là một nhóm!”
Đổi khẩu khí, người dẫn chương trình tiếp tục nói:
“Không thể ưu ái người này người nọ! Vậy thì chúng chia đều nhóm, nhóm ngẫu nhiên, số lượng có hạn. Ai muốn tham gia thì lát nữa xếp hàng đi nhận, mọi người có nửa tiếng để chuẩn bị! Chúng tôi chỉ nhận mặt nạ, chứ không nhận người a! Cho nên mọi người nhất định phải đeo kỹ mặt nạ của mình. Nhớ kỹ số thứ tự trên đó! Giải thưởng lớn của ngày hôm nay, giải nhất, triệu tiền mặt, một bộ trang sức trị giá triệu; Giải nhì, triệu tiền mặt, một chiếc túi nữ bản giới hạn; giải ba, triệu tiền mặt và một cặp gấu bông đặt làm! Ngoài ra còn có nhiều giải thưởng cho người tham gia, quà tặng phong phú! Hoan nghênh mọi người nhiệt tình tham gia để cùng chúc mừng kỷ niệm mười năm của Đông Phương! Các quý ông, đã đến thời gian thể hiện tư thái anh hùng đối với người phụ nữ mình yêu rồi!”
Nhìn giải thưởng trên sân khấu, Hiểu Nhi cũng nóng lòng muốn tham gia, rục rịch chộn rộn: Giải nhất là triệu! Nhận được cái giải ba cũng được rồi a! Nhưng sao lại là ghép đôi chứ?
“Sao, cậu lại nhìn trúng cái giải thưởng nào rồi?”
Thanh âm đùa cợt của Quách Tiếu Nhu vừa thốt ra, Hiểu Nhi cũng không giấu giếm: “Đương nhiên là tiền rồi, có mà không lấy thì uổng phí quá! Đáng tiếc, chúng ta lại là hai người phụ nữ a! Muốn ghép ngẫu nhiên, thật quá mạo hiểm!”
Lỡ như cuối cùng không lấy được giải thưởng mà còn bị người ta chiếm tiện nghi nữa, cô không lỗ chết rồi sao!
Đắn đo một hồi, Hiểu Nhi vẫn chọn dừng bước, nhưng nhìn giải thưởng đó, ngay cả phần thưởng tham gia thôi chắc cũng đã không nhỏ rồi, trong lòng Hiểu Nhi hỗn tạp các loại ảo não, cô đã nhìn thấy hộp lò vi sóng rồi, một đống như vậy, chắc chắn người tham gia nào cũng có cơ hội được chia đó! Đều là những thứ rất thực tế.
Miếng thịt mỡ bên miệng mà không thể ăn, nhất thời, Hiểu Nhi sốt sắng giống như là con kiến trong chảo nóng, bởi vì vừa mới quay người thôi là đã nhìn thấy bên các quầy đã có người xếp hàng rồi. Dù sao số lượng cũng có hạn a!
Ở bên cạnh, Quách Tiếu Nhu đã cười đến không ngừng được: “Hiểu Nhi, sao tớ không phát hiện bộ dạng mê tiền của cậu lại đáng yêu như thế a! Trơ mắt to to nhìn, giống như là chó mặt xệ nhỏ nhìn thấy đồ ăn vậy, hai mắt phát sáng! Ha ha~”
“Cái gì? Dám nói tớ là chó mặt xệ? Cào cậu, cào chết cậu!”
Quay người lại, làm ra vẻ định cào cô, hai người đùa giỡn, Quách Tiếu Nhu chợt đụng một cái, vội vàng quay người lại nói: “Xin lỗi, xin lỗi!”
Hiểu Nhi vừa ngước mắt lên, lập tức cười rạng rỡ: “Tiêu Mộ!”
Thật đúng là ông trời có mắt!
Tiến lên trước, cô túm lấy cánh tay của Tiêu Mộ: “Tiêu Mộ, đi tham gia hoạt động với tôi đi! Thắng rồi thì :, tôi mời anh ăn cơm!”
“Mộ, bạn của cậu sao? Từ khi nào mà quen biết với một đại mỹ nhân vậy?”
Lúc này mới phát hiện bên cạnh Tiêu Mộ vẫn còn một người đàn ông, Hiểu Nhi vội vàng thu tay lại: “Giới thiệu với anh, đây là khuê mật của tôi Quách Tiếu Nhu! Tiêu Mộ, là bác sĩ có tiếng!”
Đôi mắt to to nhìn Tiêu Mộ, giống như là nhìn thấy cứu tinh vậy, trong đôi mắt của Hiểu Nhi đều loé lên ‘Làm ơn’, nói:
“Tiêu Mộ, anh không bận chứ? Chắc không cần lâu đâu! Để Tiếu Nhu bầu bạn với bạn của anh, anh giúp tôi một chút nha, hửm?”
Nói xong, Hiểu Nhi còn vươn tay kéo lấy tay của Quách Tiếu Nhu với vẻ cầu xin, ánh sáng trong mắt cũng toàn là làm ơn.
Cạn lời, Quách Tiếu Nhu nói:
“Bác sĩ Tiêu, nể tình bạn tôi tín nhiệm anh, anh giúp đỡ cậu ấy đi? Cái hoạt động này quá cạn lời, còn yêu cầu một nam một nữ, nếu không thì tôi lên rồi! Cậu ấy đó, bình thường đã quen tiết kiệm, cái này còn không phải là nhìn trúng đồ trang sức miễn phí của người ta rồi chứ còn gì nữa.”
Cười nhạt một tiếng, Tiêu Mộ nhìn bạn bè ở phía sau: “Đi thôi! Dù gì cũng rảnh, tôi đi chơi chút, cậu bầu bạn với cô ấy đi! Có hứng thú thì cùng nhau chơi luôn!”
Sau đó, anh ta theo Hiểu Nhi đi nhận một đôi mặt nạ, lấy một chiếc mặt nạ hình con bướm màu đỏ, Hiểu Nhi đeo lên, trên môi toàn là ý cười:
Màu đỏ và bướm đều là thứ cô thích, cô cảm thấy vận khí của mình không tồi! Tâm trạng cũng theo đó mà nhảy lên ba cấp: “Tiêu Mộ, cảm ơn anh đã chơi với tôi!”
Ở vòng đầu tiên, đàn ông sẽ bế bạn nữ chạy quanh quầy bar trong sảnh một vòng, ai chậm hơn một phút sẽ bị loại, bạn nữ nào béo thì đương nhiên sẽ bị thiệt rồi.
Ban đầu chỉ có , cặp tham gia, nhưng sau một vòng, chỉ còn lại chưa tới cặp.
Ở vòng thứ hai, kiểm tra sự hiểu ngầm giữa nam và nữ, đoán từ, Hiểu Nhi và Tiêu Mộ phối hợp cũng không tệ, rất nhanh liền thăng cấp thành công, mỗi lần vào một vòng đều có món quà nhỏ, Hiểu Nhi quả thật là vui không ngớt, nhận đến mỏi tay, nhìn voucher tủ lạnh, voucher nồi cơm điện trong tay, cả người cô đều phiêu diêu bay bổng!
Rất nhanh đã đến vòng cuối cùng, chỉ còn lại ba đội, lúc này, người dẫn chương trình yêu cầu mọi người tháo mặt nạ xuống.
Đèn trên sân khấu vừa bật sáng, máu huyết trong cả người Hiểu Nhi như đông cứng lại: Bởi vì một cặp trong đó là Phùng Dịch Phong và Dung Lâm Khiết?
Tương tự, Phùng Dịch Phong cũng bị sốc:
Lúc nhìn thấy giải thưởng, anh thực sự còn đang nghĩ, nếu cô có ở đây, chắc chắn sẽ lại nhảy dựng lên. Vốn dĩ anh không có hứng thú với những thứ này, nhưng hai đôi còn lại đều đã lên rồi, anh cũng không tiện thoái thác, lại cộng thêm nhớ đến cô, anh cũng muốn cảm nhận một chút, nên mới miễn cưỡng mà lên, nhưng anh có nằm mơ cũng không ngờ, cô cũng có thể vào đây tham gia hoạt động kỷ niệm VIP cao cấp của ngày này!
Vì vậy, trong ít nhất là vài phút, não của hai người bọn họ đều ong ong, đồng thời gương mặt của Dung Lâm Khiết cũng lập tức trở nên lúc tái xanh lúc trắng bệch khó coi!
Cặp còn lại là Âu Tử Xuyến và Tỉnh Bách Nhiên, hai người là bạn học nhiều năm, lại cùng nhau du học, sự hiểu biết ngầm nhiều năm của hai người đã khiến cả hai suôn sẻ mà đi hết vòng này đến vòng kia, không chú ý đến sự khác thường của hai cặp còn lại, chỉ là Âu Tử Xuyến có quen biết với Tiêu Mộ, vừa thấy lên sân khấu đều là người của mình, ai cũng gật đầu cười rạng rỡ.
Ở vòng thi cuối cùng chính là nam bắn bong bóng, trong cùng một thời gian, ai bắn được nhiều nhất đương nhiên là quán quân, còn ba người phụ nữ thì yêu cầu mỗi người biểu diễn một tiết mục để làm quà.
Khi nghe luật chơi, Tiêu Mộ nói nhỏ bên tai Hiểu Nhi: “Cái này tôi hoàn toàn không rành, có thể là phải xin lỗi rồi!”
Nhưng mà giải chót cũng có tiền thưởng, Hiểu Nhi đã rất hài lòng rồi. Quay đầu nhìn anh ta, đáp lại bằng một nụ cười nhàn nhạt:
“Tôi đã chơi rất vui rồi! Tôi tin anh! Cảm ơn anh! Anh cố gắng hết sức là được rồi!”
Không có anh ta thì tối nay cô cũng chỉ có thể trơ mắt mà nhìn thôi! Bởi vì hồi nãy đích thực là không ngoài dự đoán, có nam nữ bởi vì ngẫu nhiên ghép cặp mà xảy ra tranh chấp, cuối cùng bị mời ra ngoài giải quyết!
Thấy hai người kề má sát tai, màu sắc đôi con ngươi của Phùng Dịch Phong liền tối sầm.
Cuộc thi rất nhanh đã bắt đầu, kỹ năng bắn của Phùng Dịch Phong đã qua huấn luyện, các loại như phi tiêu, anh đều vô cùng sở trường, nhưng anh nghĩ, anh biết Hiểu Nhi là vì cái gì mà đến, cho nên khi đang tìm cảm giác với chiếc phi tiêu trong tay, anh cũng đang cân nhắc.
“Cố lên!”
Dung Lâm Khiết ở một bên hiểu rõ anh, khẽ kêu một tiếng, nhưng trong lòng thì nghiến răng nghiến lợi. Chung quy, hôm nay cô ta cũng là bạn đồng hành với anh! Có thể lấy số giải thưởng này, cũng rất là tốt!
Tiêu Mộ dù sao cũng cầm qua dao phẫu thuật, dù có không sở trường đến mấy, anh ta cũng có thể nắm được chính xác, Phùng Dịch Phong cố ý nhường, Tiêu Mộ cho dù có tìm được cảm giác nhưng cũng lãng phí rất nhiều, cuối cùng là Tỉnh Bách Nhiên đoạt quán quân, Tiêu Mộ chỉ thiếu một phi tiêu, chỉ có thể xếp chót.
Bước ra ngoài với con gấu bông trên tay, Hiểu Nhi nhận được tất cả các giải thưởng, nhưng trong lòng không vui chút nào. Đều là người quen, Tiêu Mộ còn đang chúc mừng Âu Tử Xuyến, nói chuyện một lúc. Lúc này Phùng Dịch Phong cũng đã đi xuống, Âu Tử Xuyến nói:
“Không ngờ giải thưởng hôm nay đều do người quen ôm trọn! Thật đúng là vui quá! Tiêu Mộ, bạn gái của anh sao? Thật xinh đẹp a! Quả thật là có phúc! Thoạt nhìn tôi còn tưởng là Lâm Khiết chứ! Không nhìn miệng thì thật là giống với Lâm Khiết trước đây như đúc! Đáng tiếc, Lâm Khiết mấy năm nay gầy đi nhiều rồi! Đàn ông các anh a, quả nhiên đều thích kiểu như vậy! Tỉnh Điền trước đây cũng vậy, bây giờ anh cũng vậy, cậu chủ Phùng thì càng khỏi nói, dạo chơi khắp các khóm hoa, nhưng trong mắt cũng vĩnh viễn chỉ có Jasmine! Giống như trước đây, mắt chưa hề nhìn qua ai khác!”
Dời mắt qua, cô ta còn kêu Lâm Khiết một tiếng: “Jasmine, cậu nói xem! Thật đúng là khiến người khác hâm mộ!”
Jasmine? Hoa nhài! Tên tiếng Anh của Dung Lâm Khiết là---Jasmine?