Cô Vợ Minh Tinh Của Đại Boss

chương 78: thân phận của người phụ nữ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vưu Bội đứng bất động tại chỗ thật lâu.

Cô ta rốt cuộc đã liên kết rõ ràng tất cả sự việc.

Thì ra từ đầu đến cuối đều là Tần Thành đùa giỡn cô ta.

Ra giá cao ký hợp đồng là giả, vì Tưởng Tịch báo thù mới là thật. Lăn lộn nhiều năm trong giới, cô ta cuối cùng lại bị ngã vì một nghệ sĩ nhỏ nhoi.

Vưu Bội không phục.

Nếu sự nghiệp của cô ta bị thiệt hại nghiêm trọng, vậy Tưởng Tịch, hừ, cũng đừng muốn sống dễ chịu.

Vưu Bội đang nghĩ ngợi thì có một cú điện thoại gọi tới.

Là một dãy số xa lạ. Lần đầu tiên cô ta không nhận, rồi gọi đến lần thứ hai, lần thứ ba.

Vưu Bội do dự nhận điện thoại. “Xin hỏi ai vậy?”

“Cô Vưu.” Trong loa truyền ra giọng trung niên nữ: “Cô có muốn đối phó với Tưởng Tịch không? Chúng ta hợp tác được không?”

Khi người phụ nữ nói ra hai chữ Tưởng Tịch thì Vưu Bội liền động lòng. Cô ta nhìn nhìn dãy số, nhưng không dám hoàn toàn tin tưởng người phụ nữ. Phóng viên giải trí đều đang chặn cô ta, người phụ nữ này vô cùng có khả năng là một thành viên trong bọn họ.

Vưu Bội hỏi: “Bà là ai? Tại sao biết được số của tôi?”

Người phụ nữ cười khẽ: “Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là… Chúng ta đều muốn đối phó với Tưởng Tịch, có chung một mục tiêu là đủ rồi không phải sao?”

“Không được.” Vưu Bội hiện giờ không tin bất cứ kẻ nào. “Bà không nói bà là ai thì tôi sẽ không tin tưởng bà.”

“Là người duy nhất mà hiện tại cô có thể tin tưởng được.”

“Đồ điên.” Vưu Bội cúp điện thoại cái rụp.

Nhưng số điện thoại kia nhanh chóng gởi đến một tin nhắn.

“Cô Vưu không tin thì có thể liên hệ với người khác.”

Vưu Bội tức giận nhìn trừng trừng những lời này.

Lập tức sau đó, như là muốn chứng minh mình còn được người coi trọng, cô ta tìm tất cả số điện thoại của các ông chủ, gọi đến từng người một.

Nhưng mà đều nhận được trả lời gần như giống nhau.

Hoặc là “Cô Vưu, ông chủ chúng tôi không có ở đây”, “Cô Vưu à, ông chủ của chúng tôi đã xuất ngoại”. Hoặc là “Số điện thoại này đã tắt máy.”

Những lão già đó, vậy mà không có một ai giúp đỡ cô ta trong lúc này.

Đáng giận.

Móng tay khảm vào trong lòng bàn tay, hai mắt Vưu Bội bốc hoả, gọi số của người phụ nữ kia.

“Tôi đồng ý hợp tác với bà.”

Người phụ nữ tựa như đã dự đoán được lời của cô ta, nói: “Cô Vưu thật thẳng thắn, vì hợp tác của chúng ta, tôi cũng đáp ứng với cô một việc. Cô muốn điều kiện gì, nếu tôi có thể làm, chắc chắn sẽ hoàn thành cho cô.”

“Tôi muốn tiếp tục nở mày nở mặt trong giới.”

“Việc này không được.”

“Vậy hợp tác của chúng ta huỷ bỏ.” Vưu Bội chịu không nổi cuộc sống vắng bóng ánh đèn. “Bà không giúp được tôi thì dĩ nhiên tôi cũng sẽ không giúp bà.”

“Cô Vưu đừng vội.” Người phụ nữ trầm ngâm. “Không thì như vầy, chờ cho chuyện xong hết, tôi sẽ đưa cô Vưu ra nước ngoài giải phẫu thẫm mỹ.”

“Tôi không đồng ý việc này.” Vưu Bội nhìn về phía kính với khuôn mặt không rõ nét lắm của mình. “Tôi sẽ không giải phẫu thẫm mỹ.

“Chỉ là thay đổi khuôn mặt.” Ngừơi phụ nữ nói: “Với tình hình hiện tại, tốt hơn là đổi dung mạo, đổi tên rồi làm lại từ đầu, đến lúc đó ai biết cô là ai. Chẳng lẽ cô không muốn được làm lại từ đầu ở trong giới showbiz? Trong giới này chơi vui như vậy, cô Vưu thật sự muốn bỏ đi sao?”

Vưu Bội giật mình.

Không thể không nói, lời của người phụ nữ khiến cho cô ta động lòng. Cô ta quen với cuộc sống xa hoa truỵ lạc, nếu làm cho cho cô ta trở lại cuộc sống hồi xưa mua một chai nước cũng phải lo lắng có đủ tiền hay không, vậy thì trực tiếp để cho cô ta chết đi.

Hoán đổi thân phận, chẳng khác nào đổi đi tất cả vết nhơ của cô ta.

“Cô Vưu cứ suy nghĩ thêm, tôi không gấp.” Người phụ nữ đợi một lát rồi nói tiếp: “Nhưng mà sự việc có nặng nhẹ, cô Vưu cố gắng sớm có quyết định thì tôi cũng sớm đưa cô ra nước ngoài.”

“Tôi…”

“Đúng rồi, e rằng hiện giờ cô Vưu không có nhà để về. Đúng lúc trong tay tôi có một căn hộ trống, nếu cô Vưu không ngại thì có thể đến ở trước, tôi sẽ gởi địa chỉ và số mật mã mở cửa cho cô.”

“Vì sao bà tốt với tôi như vậy? Vưu Bội nhịn không được hỏi.

Người phụ nữ thờ ơ nói: “Vì tôi ghét Tưởng Tịch. Được rồi, cô Vưu đã bận cả ngày, có lẽ đã vô cùng mệt, tôi cúp trước. Cô Vưu suy nghĩ kỹ rồi có thể trực tiếp liên lạc với tôi.”

Phương Vi Vi bỏ dụng cụ đổi giọng nói xuống, sờ sờ bìa album của cô ta, nói: “Vưu Bội đã động lòng.”

“Phương Vi Vi.” Đinh Mi trừng mắt nhìn dụng cụ đổi giọng nói nhỏ bé trong tay Phương Vi Vi. “Thì ra là cô!”

“Cô nói cái này?” Phương Vi Vi chỉ vào dụng cụ đổi giọng nói, cười như không cười. “Cô muốn nó?”

“Không phải.” Đinh Mi nói đến cửa miệng thì chùn chân. Thảo nào Phương Vi Vi chỉ rõ muốn chị ta làm người đại diện cho cô ta, chả trách cô ta cũng hận Tưởng Tịch, chả trách Phương Vi Vi khiến cho chị ta cảm thấy như từng quen biết.

Cô ta chính là người phụ nữ kia, người phụ nữ ngay từ đầu đã kêu chị ta đối phó với Tưởng Tịch.

“Cô đang nghi ngờ tôi?” Phương Vi Vi cười. “Nói cho cô biết cũng không sao. Đinh Mi, tôi chính là người phụ nữ kia.”

“Cô không hoàn thành được việc, tôi chỉ có thể tự mình đến xử lý.”

Trán Đinh Mi ứa ra mồ hôi lạnh. “Cô muốn đuổi Tưởng Tịch ra khỏi giới showbiz?”

“Trước kia là ý này.” Phương Vi Vi nhìn thẳng vào mắt Đinh Mi. “Nhưng bây giờ, tôi đã đổi ý.”

Đinh Mi: “…”

Phương Vi Vi: “Chính Tưởng Tịch trêu chọc Vưu Bội, tôi chỉ tiện tay lợi dụng người phụ nữ ngu ngốc Vưu Bội kia ra tay, cũng bớt đi phiền phức cho chúng ta.”

Đinh Mi: “Ngộ nhỡ Vưu Bội không được thì sao?”

“Vưu Bội không là vấn đề.” Phương Vi Vi mãn nguyện duỗi thắt lưng. “Cô ta chỉ là một bình hoa, vào giới giải trí cũng vì ham tiền tài danh lợi mà thôi. Cô cảm thấy rằng tôi đưa mật mã căn hộ cho cô ta được thì sẽ sợ cô ta lật lọng sao? Đúng rồi, chút nữa cô tung ra hình ảnh tìm được hai ngày nay của Vưu Bội đi, sau khi cô ta nhìn thấy chắc chắn sẽ có ý chí chiến đấu.”

Lòng bàn tay của Đinh Mi hoàn toàn ướt đẫm, tóc gáy ở sau lưng dựng lên. Tận đáy lòng chị ta cảm thấy Phương Vi Vi rất nhẫn tâm đáng sợ.

Nhưng chị ta không thu tay về, tựa như Phương Vi Vi nói, chị ta vào giới showbiz cũng là vì tiền tài và quyền lực địa vị.

Mấy thứ này nằm trong tay, tựa như bị nghiện thuốc, chị ta không cai được. Huống chi hiện giờ địa vị của chị ta ở TRE càng ngày càng cao, chị ta càng không có thể nào buông tha.

Chị ta cẩn thận suy nghĩ từng điểm một.

….

“Em họ, chị dẫn em đi xem phim nhé.” Dưới bóng râm trước biệt thự, một cô bé cười tít mắt với một bé gái nhỏ hơn cô vài tuổi.

“Thiệt hả?” Bé gái được cưng chiều vừa mừng vừa lo, nhưng hiển nhiên nghĩ tới hai đứa bé đi ra ngoài thì không an toàn, kéo kéo góc áo của cô bé lớn hơn, hỏi: “Chỉ có hai người chúng ta sao? Muốn kêu mẹ và bác hay không?”

“Chỉ có hai người chúng ta.” Cô bé lớn nói: “Chẳng lẽ tiểu Tịch không thích chơi với chị?”

“Không phải.” Bé gái tên tiểu Tịch há miệng nói: “Tiểu Tịch thích chơi với chị hai nhất.”

Cô bé lớn nhếch nhếch khoé miệng.

Tưởng Tịch mở mắt ra.

Cảnh tượng trong mộng xuất hiện ở trong đầu.

Cô chắc rằng bé gái đó là cô hồi nhỏ, nhưng người được kêu chị hai có phải là… Phương Vi Vi?

Tại sao cô lại mơ thấy chuyện của mười mấy năm trước? Tưởng Tịch đè lại đầu, cảnh tượng trong mộng cô đã sớm không nhớ rõ. Bao nhiêu quan hệ giữa cô và Phương Vi Vi đã hoàn toàn cắt đứt trong khoảnh khắc hai nhà Tưởng Phương cắt đứt quan hệ.

Nhưng mà lời thoại ở trong mộng dường như ẩn chứa một ít chuyện mà cô đã quên.

Nhớ lại biểu diễn của Phương Vi Vi lúc phỏng vấn, ánh mắt Tưởng Tịch trầm xuống.

Rốt cuộc Phương Vi Vi tới vì mục đích gì?

Thong thả khởi động xe, Tưởng Tịch ngẩng đầu nhìn lướt qua màn hình LCD thật lớn ở bên ngoài cửa hàng cách đó không xa.

Hôm nay là lễ Valentine, đồng thời cũng là ngày phát hành album “Mỉm cười” của Phương Vi Vi.

Trên màn hình LCD đang chiếu video phỏng vấn Phương Vi Vi.

Giải trí TRE đã tốn nhiều tiền để lăng xê Phương Vi Vi, người viết lời nhạc là người giỏi, âm nhạc được đích thân giám chế Chu Tống điều khiển, từ giai đoạn đầu chế tác đến hậu kỳ đều thật sự nghiêm túc. Có thể nói, Phương Vi Vi là một người trong các ngôi sao được coi trọng nhất trong mấy năm qua của TRE lấy thân phận ca sĩ để debut.

Tưởng Tịch không rõ là nhà họ Phương đã ra bao nhiêu sức ở bên trong. Nhưng đứng nhìn ở góc độ người thường mà không phải là đối thủ, Phương Vi Vi bây giờ đã nổi tiếng. Còn về việc nổi tiếng đến đâu thì phải xem phối hợp với những mặt khác.

Bên ngoài công ty vẫn bị bao vây chật như nêm cối. Thấy có bộ dáng một vài phóng viên mỏi mệt chịu không nổi, chắc là đã đợi một đêm.

Đi vào từ ngã dành cho nghệ sĩ mà công ty mới thông, Tưởng Tịch lập tức đến tầng lầu của trung tâm huấn luyện tài năng mới.

Trước kia, giữa nhữmg người mới được huấn luyện, mặc kệ bên trong tràn ngập thuốc súng như thế nào, ở ngoài mặt luôn luôn giữ hoà nhã.

Nhưng mà ngày nay, Tưởng Tịch vừa mới bước vào cửa phòng huấn luyện liền cảm giác được không khí không bình thường.

“Chị Vi Vi, xin chào chị, cái này anh em đều đã nghe xong, nghe rất kỹ!”

“Chị Vi Vi, chị là người em thích nhất, chị có thể cho em một chữ ký không?”

“Chị Vi Vi…”

“Chị Tưởng.” Phương Vi Vđang bị vây quanh ở chính giữa, nhìn thấy Tưởng Tịch thì giống như hoảng sợ, ngẩn người rồi mới cười đi tới. “Nghe nói chị luyện tập bài hát mới bên cạnh anh Ti Dục, em có tò mò đi xem thì chị cũng sẽ không trách em chứ!”

Cô ta đây là tự tới kiếm chuyện?

Tưởng Tịch chậm rãi quét nhìn một vòng. Quả nhiên, sắc mặt của các học viên ở trong phòng đều thay đổi.

Chuyện cô hợp tác với Ti Dục, ngoại trừ nhân viên công tác ở trung tâm chế tác cùng với một ít cấp cao của công ty biết được, những người khác đều không biết.

Nhìn thoáng qua Phương Vi Vi giả bộ hiền lành, Tưởng Tịch mỉm cười, từ từ nói: “Sao lại thế?”

“Chị Tưởng không tức giận là tốt rồi.” Phương Vi Vi nhận lấy trang giấy của một học viên, ký tên lên. “Tôi còn tưởng sẽ mang đến phiền phức cho chị Tưởng.”

Cô ta vểnh vểnh khoé môi, khiến cho Tưởng Tịch không biết vì sao nhớ đến giống như công chúa “chị hai” ở trong mộng.

Lúc ấy, dường như các cô chơi chung với nhau rất tốt? Sau đó thì… Tưởng Tịch lắc đầu, sau đó nhất định đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô đã quên rồi.

Hoàn hồn tránh đi đụng chạm thân mật của Phương Vi Vi, Tưởng Tịch nói: “Ở đây là nơi cộng cộng, tôi sẽ không để ý.”

“Tưởng Tịch khoan dung hào phóng trước sau như một.” Không biết khi nào Đinh Mi đã tới đây, mặt mang tươi cười. “Cái năm tôi dẫn dắt Tưởng Tịch một hồi, Tưởng Tịch chính là như vậy. Có một lần Vưu Bội kiếm chuyện với cô ấy, Tưởng Tịch cũng không trách tội. Vi Vi, cô cần phải học tập đàn chị nhiều hơn.”

Tưởng Tịch: “…”

Hai người này hôm nay tới là tính diễn trò sao? Đinh Mi tiếp tục nói: “Đúng rồi, Vi Vi, số lượng tiêu thụ của album rất khá, giám chế Chu kêu cô đến văn phòng tổng giám chế.”

“Số lượng tiêu thụ khá! Chị Vi Vi, chúc mừng chị nha!”

“Đúng vậy, đúng vậy!”

“Chị Vi của. Tươn, l dhácVi, về sau chị chính là thần tượng của em!”

Tưởng Tịch: “…”

Lời ngoài đề

Phương Vi Vi chủ động khiêu khích, phản kích của Tưởng Tịch có còn xa không?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio