Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

chương 354: tôi đã có người mình thích rồi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Convertor: Vovo

Editor: Hyna Nguyễn

————————-

Khí thế kia không chút nào kém cạnh so với màn phát biểu vừa rồi của Diệp Y Y, ngược lại, bộ dạng nhàn tản đình mạn cùng vẻ mặt bình tĩnh như vậy càng hiện ra tư thái của chủ nhân.

Sau màn chào hỏi, Diệp Oản Oản rốt cuộc tiến vào vấn đề chính, “Hôm nay, nhân dịp các vị họ hàng thân thiết bạn bè thâm giao có mặt tại đây, thân là một vãn bối tôi muốn xin chút thời gian của mọi người để tuyên bố một chuyện!”

Tuyên bố một chuyện?

Dưới đài nhất thời vang lên một trận nghị luận, bọn họ đều tò mò muốn xem Diệp Oản Oản rốt cuộc chuẩn bị làm cái gì.

Lúc này ông Diệp đã gọi quản gia Hoàng Minh Khôn tới, để cho ông ta chuẩn bị xong những câu trả lời cho chuyện sắp diễn ra.

Mà trong con ngươi Hoàng Minh Khôn chợt hiện lên tinh quang, lập tức gọi tới một nhóm bảo an cách đó không xa đứng canh chừng.

Diệp Mộ Phàm gắt gao nhìn chằm chằm người trên khán đài, đem một ly rượu đầy uống một hơi cạn sạch.

Âm thanh véo von vang lên trong phòng tiệc.

“Các vị đều biết, tôi cùng với tổng giám đốc tập đoàn Cố thị Cố Việt Trạch tiên sinh có hôn ước với nhau.”

Nghe đến đó, mọi người nhất thời lộ ra biểu tình quả nhiên như vậy, bọn họ biết ngay là Oản Oản muốn nói chuyện này mà.

“Đây là muốn… Tuyên bố chủ quyền bức người khác đi vào khuôn khổ sao?”

“Mắt thấy người ta song túc song tê, hoàn toàn không để ý mình, “Vị hôn thê chân chính” có thể không vội sao?”

“Diệp Thiệu Đình hiện tại đã biến thành như vậy, bị đuổi ra khỏi nhà, còn thiếu nợ đầy người, đương nhiên cô ấy muốn ôm chặt cây cổ thụ như Cố Việt Trạch này rồi!”

Mọi người ở đây dều châu đầu ghé tai lại nghị luận, trên khán đài, Oản Oản vẫn tiếp tục mở miệng nói: “Nhưng thật xin lỗi, hôm nay ở chỗ này, tôi vẫn phải tuyên bố cùng mọi người một chuyện, tôi, Diệp Oản Oản, từ nay trở về sau, chính thức cùng Cố Việt Trạch tiên sinh giải trừ hôn ước!”

Trong nháy mắt khi một chữ cuối cùng của Diệp Oản Oản hạ xuống, toàn bộ bên trong phòng tiệc hoàn toàn im lặng đến nỗi cây kim rơi xuống cũng có thể nghe tiếng.

Tất cả mọi người đều không phản ứng kịp lời Diệp Oản Oản mới nói rốt cuộc là có ý gì…

Không biết qua bao lâu, sự yên tĩnh bên trong phòng tiệc mới ầm ầm nổ tung.

“Mới vừa rồi Diệp Oản Oản nói cái gì vậy? Cô ta muốn giải trừ hôn ước, thật sự là điên rồi sao?”

“Người giống như kẹo cao su, keo dán một mực muốn dây dưa đến cùng không chịu buông tay với Cố Việt Trạch, Diệp Oản Oản kia giờ lại chủ động giải trừ hôn ước sao?”

“Gạt người thật mà, điều này thật khó tin…”

………………………..

Trên khán đài, sắc mặt của Cố Việt Trạch trong nháy mắt lạnh đến cực hạn.

Diệp Oản Oản lại có thể chủ động nói ra chuyện muốn giải trừ hôn ước với anh ta.

Mặc dù anh ta vốn cũng chuẩn bị vào ngày hôm nay tuyên bố chuyện này, nhưng bây giờ lại bị Diệp Oản Oản nói trước mình, chuyện này liền chuyển thành Diệp Oản Oản đá anh ta…

Dưới sự kích động, Cố Việt Trạch một tay giữ lại cổ tay của Diệp Oản Oản nói: “Diệp Oản Oản! Cô đang nói cái gì vậy?”

Diệp Oản Oản sắc mặt không chút nào chấn động, lạnh giọng mở miệng: “Cố tiên sinh, tôi hiểu sự phẫn nộ của anh, nhưng thật xin lỗi, tôi đối với anh đã không còn cảm tình, xin anh hãy tự trọng, đừng ở trước mặt các vị tân khách làm ra hành động khó coi như vậy.”

Lời nói của Diệp Oản Oản, thông qua micro truyền đến trong tai của mỗi người.

“Cô…”

Anh ta huyên náo khó coi sao?

Cố Việt Trạch tức giận đến hô hấp cứng lại: “Diệp Oản Oản, cô muốn dùng chiêu lạt mềm buộc chặt sao? Cô cho rằng nếu cô làm như vậy tôi sẽ nhìn cô thêm một cái sao? Cô cũng có phần quá tự đề cao mình rồi!”

Diệp Oản Oản rút tay về, vặn vẹo cổ tay một cái, nhàn nhạt nói: “Cố tiên sinh, anh đã quá để ý mình rồi, sợ là do anh suy nghĩ quá nhiều thôi, tôi đối với anh quả thật đã không có cảm tình, tôi đã có người mình thích rồi.”

Vẻ mặt của Diệp Oản Oản quá mức bình tĩnh, nhìn về phía Cố Việt Trạch không có bất cứ dao động gì, ở trong mắt tất cả mọi người thoạt nhìn càng không giống người cố ý diễn trò.

“Có người mình thích sao?” Nghe nói như vậy, Cố Việt Trạch không biết nghĩ đến cái gì, sắc mặt nhất thời cứng đờ.

Chẳng lẽ là…

Diệp Oản Oản nhìn biểu tình của Cố Việt Trạch, tiếp tục mở miệng nói: “Cố tiên sinh cuối cùng nhớ ra rồi sao? Người yêu của tôi anh cũng đã gặp qua rồi đó. Tôi nghĩ, anh hẳn cũng không hy vọng bắt buộc tôi ngay trước mặt mọi người nói ra tên của anh ấy chứ?.”

Tại thời điểm Diệp Oản Oản vừa nói xong những lời này, điện thoại di động trong tay cô chợt lóe sáng, biểu hiện trạng thái đang gọi cho người khác.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio