CHƯƠNG 2133 “Đó là đương nhiên, cái khác không dám nói, nhưng Huyền Diệp là tôi nuôi lớn từ nhỏ, nếu thời gian nó ở với Trần Diễm An là một phần ba, vậy thời gian ở cùng tôi là hai phần ba, nhóc con này ăn uống tốt lắm, một ngày phải cho ăn ba lần, buổi tối thi thoảng sẽ sợ người lạ, sáng sớm thì cực kỳ sợ người lạ, từ nhỏ tôi đã hay gắt ngủ, xem ra nó được di truyền từ tôi.” Nhìn dáng vẻ kia của Âu Dương Tư, khỏi phải nói tự hào bao nhiêu. Quý Hướng Không chăm chú nhìn anh ta, trong lòng tràn đầy hâm mộ. “Cuống rốn của nó là tôi cắt, tên cũng là tôi đặt, điều đáng tiếc duy nhất là nó không phải con tôi!” Anh ta rất thất vọng. “Anh rất thích trẻ con?” Quý Hướng Không vuốt ve khuôn mặt non mềm của Huyền Diệp, nói. Lần đầu tiên hai người ở cạnh nhau hòa thuận đến thế, không có cãi lộn, không có đối chọi gay gắt. “Không, tôi cũng không thích trẻ con, tôi ghét cảm giác ồn ào, nhưng tôi thích Huyền Diệp, nó là được tôi nuôi lớn từ nhỏ.” Âu Dương Tư nheo nheo cặp mắt hoa đào: “Đứa trẻ khác không liên quan gì đến tôi, tôi chỉ thích nó.” “Vậy là tốt rồi, vậy là tốt nhất…” Quý Hướng Không khẽ lẩm bẩm, không tiếp tục nói gì nữa, ôm chặt lấy Huyền Diệp, chăm chú ngắm nhìn bé. Bé còn nhỏ như vậy, không hiểu chuyện như vậy, nhưng anh không cách nào nhìn bé lớn lên, nhìn bé dần dần học được cách bước đi. Hô hấp như nghẹn lại, anh dán mặt mình lên khuôn mặt nhỏ bé của Huyền Diệp, mềm mượt đến vậy. Anh mắc phải một sai lầm, mà sau đó phải trả bằng cái giá trí mạng nhất. Anh không thể nhìn thấy bé sinh ra, cũng không thể cùng bé lớn lên. Có lẽ đợi sau khi bé lớn lên, cũng chỉ nhớ anh là người ba trên danh nghĩa, mà sẽ không thân thiết với anh. Anh hối hận, nhưng muộn rồi, mọi việc đã chẳng thể quay trở lại! Hôn lên khuôn mặt, cái trán của bé, yết hầu Quý Hướng Không nhấp nhô, vành mắt chua xót, cứ vậy mà chịu đựng, cho dù cơ thể có nổ tung, anh cũng sẽ gắng nhịn! Đời này, từ sau khi trưởng thành, lần duy nhất anh khóc là ở trước mặt Trần Diễm An, trừ lần đó ra, anh tuyệt đối sẽ không để lại nước mắt. Giao Huyền Diệp cho người đàn ông như Âu Dương Tư, anh cũng yên tâm. Anh nghĩ, trên thế giới này, trừ Âu Dương Tư ra thì sẽ không còn ai đối xử với bé tốt hơn… Đêm qua hai người hôn môi đã phá vỡ kiên trì bền bỉ bấy lâu nay của anh… Trần Diễm An đã không yêu anh, ở bên Âu Dương Tư rất vui vẻ, Huyền Diệp – con của anh cũng rất thích Âu Dương Tư, còn nhỏ như vậy đã bài xích anh. Anh muốn cướp lại, thậm chí có lúc đã hạ quyết tâm. Nhưng khi chuyện phát triển đến nước này, cho dù đau đến tan nát cõi lòng, anh cũng không thể ngăn cản hạnh phúc của cô. Anh đã tự tay phá hủy hạnh phúc của cô một lần, lần này, tuyệt đối không thể ích kỷ vậy nữa! Cúi đầu thật sâu, cắn chặt hàm răng, Quý Hướng Không gần như dùng hết sức lực toàn thân mới ép được xúc động muốn khóc trở về! Thì ra, trên thế giới không có thứ gọi là hối hận, có ai sẽ đứng nguyên tại chỗ chờ ngươi chứ? Trái đất còn biết chuyển động theo hệ quy chiếu, ai rời đi thì cứ rời đi, ai sống tiếp thì cứ sống tiếp, cũng chỉ là cuộc sống đó tốt hay là không tốt mà thôi. Giống như Trần Diễm An không có anh vẫn sống vô cùng tốt đẹp, anh không có Trần Diễm An tất nhiên cũng không chết được.